Suy nghĩ lại một lượt lại cảm thấy không đúng, nếu cô đã không nói gì, vậy sao anh biết cô nghe thấy anh gọi cô?
Đôi mắt cô trong veo như nước, nhìn chằm chằm gương mặt anh, cuối cùng tức giận buồn bực, anh cho rằng cô ốm đến ngốc rồi sao? Hóa ra mình thực sự mất mặt như vậy…
Trong lòng tức giận không thôi, xoay người, ngoảnh mặt vào tường, nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng thong thả của anh vang lên, “Cho dù tôi làm thật ôm một chút cũng không có gì…. ”
“Anh…” Cô xoay mặt qua, lại không biết nói gì cho phải, câu này của anh, rốt cuộc xem như là tối qua cô thật sự cầu xin anh ôm, nóng lòng buột miệng nói ra, “Nếu như anh muốn nói, cũng không phải chưa từng ôm vậy em sẽ trở mặt với anh!”
Anh ngậm miệng không nói nữa, ánh đèn chiếu xuống gương mặt anh, như mộng như ảo, quá đẹp.
Cô cụp mắt xuống, tự trách sâu sắc mình không đủ bình tĩnh, một người phụ nữ đã ly hôn, phản ứng kích động giống như một cô gái nhỏ. Haiz, nhìn lại lúc cô còn là một cô gái nhỏ cũng không như vậy.
Thở dài một tiếng, “Bỏ đi, thực sự là như vậy, dù ôm cũng không có gì.”
Vừa nói như vậy, cảm thấy rất vô nghĩa, giải thích, “Hôm qua em nằm mơ, mơ đến trước kia, em ngủ một mình cảm thấy rất lạnh, anh từ bệnh viện về, em liền dính lấy anh sưởi ấm.”
Đây là lần đầu tiên cô nhắc đến chuyện trước kia với anh.
Anh nghe xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-em-thich-toi/2596943/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.