Nhan Phong cảm giác khí huyết trào dâng, thật sự tức muốn chết. 
Đôi mắt ông ta nhìn chằm chằm vào con gái, Nhan Chỉ Lan cảm nhận được ánh mắt thù địch từ ba mình, nàng nhẹ nhàng nói: Ba, có phải ba lại đưa ra điều kiện gì đó với A Yên không?" 
Lần này, không chỉ Nhan Phong ngạc nhiên mà Tiêu Nhược Yên cũng run lên, cô nhìn Nhan Chỉ Lan đầy nghi ngờ. 
Làm sao nàng biết được? 
Nhan Chỉ Lan cười nhẹ với cô, sau đó lạnh lùng nhìn Nhan Phong: "10 năm rồi, ba vẫn chưa hết hi vọng sao?" 
Tiêu Nhược Yên nắm chặt tay nàng, phát hiện ra tay của Tiểu Nhan rất lạnh. 
Ánh mắt của Nhan Phong như đao: "Lời này là ba nên nói với con, một đứa con gái như nó, có thể cho con cái gì?" 
Nhan Chỉ Lan cười nhẹ, nàng nhìn vào mắt ba mình: "Cậu ấy có thể cho con một mái ấm, cho con tình yêu mà con muốn, cho con khát khao được sống." 
Một mái ấm, một tình yêu, một trái tim khát khao được sống, những thứ này còn chưa đủ sao? 
Trên đời, còn có gì quý hơn những thứ này sao? Nếu có, ông cứ việc nói ra. 
Huyết sắc Nhan Phong tuôn ra lạnh lùng: "Mày quả thực là bị ma ám rồi!" 
Nhan Chỉ Lan nhìn ông ta chằm chằm: "Ba, nhất định phải đưa ra điều kiện để cậu ấy đồng ý rời xa con thì ba mới hài lòng đúng không?" 
Tâm tư của Tiêu Nhược Yên như đông cứng lại, tay cô nắm lấy quần áo của Nhan Chỉ Lan. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-co-con-yeu-nang/3234541/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.