Cuộc gặp gỡ này có thể nói là rất vui, cả Nghiêm Ny và Mộc Mộc đều có ấn tượng tốt về nhau, giống như đã thân quen từ trước rồi vậy.
Có thực mới vực được đạo, chạm dừng chân đầu tiên mà hai người dẫn cô đi đó chính là ăn tối.
Bọn họ ăn món ‘khoai tây cá giòn’, cũng chính là món ‘Fish and chips’, một món ăn take-out truyền thống của nước Anh từng có trong sách giáo khoa tiếng Anh mà ngày xưa cô được học.
Đồ ăn được dọn lên, cá tuyết nướng với khoai tây chiên vàng rực rỡ, hương thơm nhanh chóng lan tỏa ra bầu không khí xung quanh. Chỉ có điều Mộc Mộc tự thấy cô là người quê mùa, bởi vì cô không thưởng thức nổi sự phối hợp này.
“Trước kia nhìn món này trong sách tiếng Anh mình đã rất muốn ăn thử, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy sao lại không có cảm giác thế này.” Mộc Mộc thở dài.
“Thật ra món này nhìn bên ngoài thì thấy sao sao ấy, nhưng mùi vị bên trong rất ngon.” Nghiêm Ny cầm miếng khoai tây chiên chấm vào tương ớt, cắn một miếng, cười nói.
“Tình cảm cũng vậy, có đôi khi người bên ngoài nhìn vào thì thấy không hợp, nhưng hợp hay không hợp, chỉ có người bên trong mới có thể biết.” Lục Ngộ tổng kết.
Nghe vậy, Mộc Mộc ngẩng đầu nhìn trời cao.
Bầu trời London luôn chứa một loại cảm xúc hoài cổ u ám, làm nổi bật nền kiến trúc cổ điển thành phố, khiến người ta cầm lòng không được mà nhớ lại quá khứ.
Cô từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-chu-yeu-loli/2935276/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.