Ba ngày còn lại, vào mỗi buổi sáng Trầm Ngang sẽ đi làm, sau đó ban đêm sẽ trở về cùng Mộc Mộc lăn giường.
Tinh lực dồi dào làm Mộc Mộc không chịu nổi.
Vào buổi tối thứ hai lăn giường, Trầm Ngang gọi phục vụ khách sạn mang bữa tối lên. Hai người vừa ngồi trên giường lớn ăn tôm chiên và mì hoành thánh thơm ngon, vừa ngắm thành phố đêm khuya bên ngoài cửa sổ.
“Anh nhìn trúng một căn hộ ở khu chung cư Thịnh Nguyên, là một căn hộ mới, nội thất trang trí đều đầy đủ cả, anh đã nói chuyện với người môi giới, sau khi chúng ta về sẽ sang tên cho em.” Trầm Ngang bóc một con tôm nhét vào miệng Mộc Mộc.
Mộc Mộc nghe xong bỗng quên nuốt, ngậm con tôm nói: “Vì sao lại sang tên cho em?”
“Bởi vì trên danh nghĩa em chưa có nhà.” Trầm Ngang cầm khăn giấy giúp cô lau dầu mỡ nơi khóe miệng, nhắc nhở: “Ngoan, ăn xong rồi nói, cẩn thận ế .”
Mộc Mộc nghe lời, nuốt con tôm vào bụng rồi mới tiếp tục hỏi: “Đang yên đang lành tại sao lại mua nhà cho em?”
“Đàn ông mua này mua nọ cho người mình yêu không phải là chuyện hết sức bình thường sao?” Trầm Ngang hỏi lại.
Đàn ông mua này mua nọ cho bạn giá đúng là chuyện bình thường, nhưng nếu mua một trong những căn hộ đắt nhất thành phố thì đó không còn là chuyện bình thường nữa.
Chẳng khác nào nhịp điệu bao dưỡng ngôi sao của các đại gia cả.
Mộc Mộc nhập ngừng: “Anh làm như vậy khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-chu-yeu-loli/2935260/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.