“Đó là tình cảm của anh, làm sao tôi biết nên làm thế nào bây giờ.” Mộc Mộc chẳng có năng khiếu gì, nhưng khả năng giả ngu thì thuộc hạng nhất.
“Tuy rằng anh thích em là chuyện của anh, nhưng để xảy ra chuyện tối qua thì em cũng phải chịu trách nhiệm chứ.” Trầm Ngang bưng cà phê đi tới ngồi xuống bên cạnh Mộc Mộc.
“Chuyện tối qua làm sao?” Mộc Mộc không hiểu.
“Sáng nay vừa mở mắt đã thấy đôi ta nằm cạnh nhau, lấy tay lau miệng còn phát hiện trên môi anh có vết son của em. Trầm Ngang anh tuy rằng nhân phẩm không dám nói bừa, nhưng hành vi sau khi uống rượu đã được công nhận rất tốt, uống say sẽ lăn ra ngủ, tuyệt đối sẽ không có hành vi không đứng đắn nào. Mà cả tối qua em hoàn toàn tỉnh táo.” Hơi nóng từ cốc cà phê Blue Mountain trong tay Trầm Ngang bay lên lượn lờ làm giọng nói của anh ta cũng trầm ấm theo: “Như vậy xem ra, tối qua trong sạch của anh chẳng phải là lành ít dữ nhiều?”
Mộc Mộc nhìn Trầm Ngang chằm chằm, trong mắt hiện to bốn chữ --“Không biết xấu hổ”.
Trước không nói, cho dù cô có làm gì anh ta thì bản thân anh ta cũng đã trải qua bao nhiêu năm chinh chiến, sớm đã không còn trong sạch thì thiệt cái gì; Hơn nữa, thanh niên mười bảy mười tám tuổi uống say bất tỉnh nhân sự cũng không thể đảm bảo được hành vi của mình, mà ông chú ba mươi sáu tuổi này cũng tự tin quá thể, thực nghĩ rằng mình hấp dẫn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-chu-yeu-loli/2935187/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.