Quý Vãn ngờ vực không biết mình có nghe nhầm hay không, nhưng vẻ mặt của bố Phong Tiến vẫn rất chân thành, thông tin hình ảnh trong tay ông vừa chi tiết lại đáng tin, bầu không khí còn nghiêm túc và trang trọng hơn cả mấy chương trình kết nối trái tim, khiến người ta không cho rằng ông đang nói đùa.
“À…” Quý Vãn chưa gặp chuyện này bao giờ, cậu ấp úng hồi lâu mới hoàn hồn, từ chối khéo, “Cảm ơn chú đã giúp cháu tìm nhiều người tốt như vậy, nhưng bây giờ cháu muốn học chuyên sâu hơn, không muốn chú tâm quá nhiều về việc này. Nên…”
Bố Phong Tiến là một người truyền thống, ông không tán thành suy nghĩ của Quý Vãn: “Cứ hẹn hò với một người trước thôi, có câu lâu ngày sinh tình mà? Không hợp đổi người khác. Tiểu Quý à, với tính cách ngoan hiền của cháu, nếu không khuyên cháu, chú nghi cháu sẽ hiến dâng cả đời cho sự nghiệp rồi nhà cửa chẳng ai trông, vậy sao mà được.”
Quý Vãn: “…”
Cậu có chứ, hơn nữa người kia của cậu còn thường xuyên nổi máu ghen, cậu mà tiếp xúc với người khác, chắc cả căn nhà bị nhấn chìm trong cơn ghen luôn mất.
Quý Vãn chợt có xúc động muốn nói ra sự thật, nhưng nghĩ đến những rắc rối sẽ xảy ra, bèn nhịn xuống.
Từ từ sẽ hay hơn, để mẹ Phong Tiến giúp khuyên nhủ một thời gian rồi mới nói với bố Phong Tiến vậy.
Cậu chẳng sợ mình sẽ bị gì, nhưng cậu không muốn Phong Tiến xung đột lớn với người nhà vì chuyện này.
“Cháu định chờ thêm hai năm nữa, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-cau-chi-xem-toi-la-ban/1710983/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.