Sau đó Quý Vãn học thêm vài động tác như dồn sức thế nào mới dễ dàng vật ngã được đối thủ cao to hơn mình.
Phong Tiến bị trở thành vật thí nghiệm, bị vật vài lần ở đủ mọi góc độ từ phía trước, bên hông ra sau lưng, ấy vậy mà trông vẫn chẳng hề hấn gì.
“Cậu không sao thật chứ.” Quý Vãn chỉnh lại quần áo xộc xệch của Phong Tiến, “Khó chịu cứ nói.”
“Cậu chưa hiểu thể chất của Alpha rồi.” Mặt Phong Tiến dửng dưng, “Alpha có đủ sức thỏa mãn Omega trong kỳ phát tình suốt ba ngày ba đêm, chỉ chút chuyện nhỏ nhặt này tất nhiên không thành vấn đề. Nên sau khi cậu vật ngã xong phải đánh thẳng vào bộ phận yếu ớt nhất của kẻ đó.”
Quý Vãn: “Tính chất chuyện này không giống nhau… Thôi, cậu nói đúng.”
Không chừng chính vì Omega phát tình sẽ đè Alpha xuống ‘dập’ cho bảy-tám-chín mươi lần, nên trời sinh Alpha có khả năng chịu đòn giỏi chăng? Huống chi vận động “khoảng cách âm” như vậy cũng cần thể lực, quả thật thể lực yếu sẽ không làm được.
Nghĩ thế, chợt thấy may mắn vì đa phần Alpha không hứng thú với Beta, chứ với sức bền của họ, chắc Beta sẽ không xuống nổi giường mất.
Quý Vãn tập được vài động tác đã thấm mệt, bèn ngồi xuống nghỉ ngơi.
Phong Tiến lấy hai ly nước đến, đưa một ly cho Quý Vãn, ly còn lại của mình: “Không tập nữa, theo tôi đi bơi, tham thì thâm, cậu không thể tiếp thu nhiều kiến thức như vậy trong một ngày được.”
“… Tôi không biết bơi.” Quý Vãn thật thà thừa nhận, dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-cau-chi-xem-toi-la-ban/1710954/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.