Cửa được mở ra rồi đóng sầm lại, ngăn cách mọi tiếng ồn bên trong.
Quý Vãn đi thẳng một mạch ra khỏi tiểu khu, đến một công viên nhỏ gần đó, cậu mới dừng lại.
Gió thu tháng Mười đã hơi se lạnh, Quý Vãn đi vội quá nên bấy giờ trên người chỉ có chiếc áo thun cộc tay mặc trong nhà. Gió thu thổi qua, Quý Vãn đã bình tĩnh trở lại bấy giờ run rẩy như những chiếc lá đang rơi.
Quý Vãn ngồi lên chiếc ghế dài trong công viên, nghiêng người ra trước, một tay chống lên đùi đỡ trán mình, tay kia sờ lồng ngực, nơi có trái tim đang đau âm ỉ.
Không kịp mang thuốc theo, vậy tốt nhất là dùng việc khác dời sự chú ý, không để cơn giận tiếp tục tích lũy nữa.
Quý Vãn hít thật sâu, lục lọi trong túi, lấy điện thoại ra.
Trong điện thoại có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, tất cả đều từ người nhà, nhưng do đã chỉnh chế độ im lặng nên không nghe thấy.
Có lẽ vì chẳng ai bắt máy, họ lại chuyển sang nhắn WeChat cho Quý Vãn.
Tin nhắn trên cùng là do bố Quý gửi tới:
[Lập tức về nhà xin lỗi cho bố!]
Quý Vãn nhíu mày xóa tin nhắn đi, sau khi thoát WeChat, cậu mở trang web học tiếng Anh giúp lòng người thanh thản lại.
Là một học sinh giỏi, Quý Vãn nhanh chóng tập trung mọi sự chú ý, đắm chìm trong việc học.
Giai đoạn đọc hiểu tiếng Anh thú vị không thành vấn đề, đến tận khi Quý Vãn lướt đến đề tập làm văn sau đó.
[Bạn có một người bạn, cậu ấy rất nóng tính, chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-cau-chi-xem-toi-la-ban/165838/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.