*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Alice
Vài giây sau, không khí im lặng bị phá vỡ bởi tiếng cười của giáo sư Trương.
“Tôi đùa thôi.” Giáo sư Trương vỗ vai Hàn Thiên Âm rồi nhìn Đỗ Kiêu: “Lâu lắm không gặp nhau rồi, đợi lát nữa ta cùng hàn huyên.”
Đại thọ vừa mới bắt đầu, Đỗ Kiêu cũng ngồi cùng bàn với bọn họ. Anh ngồi bên trái giáo sư Trương, lúc hai người trò chuyện với nhau, Hàn Thiên Âm có thể nghe thấy rất rõ.
Có một số việc chính cô cũng không ngờ đến. Rõ ràng nhìn qua anh phải kém giáo sư đến 20 tuổi, nhưng nhìn cách họ ở chung, xem ra giao tình không hề ít. Hóa ra năm đó lúc giáo sư của cô còn chưa thành lập viện nghiên cứu độc lập, dự án tiến sĩ của Đỗ Kiêu là do ông chỉ dẫn.
Ha ha, đúng là duyên phận…
Đại thọ kết thúc, giáo sư có việc phải đi trước. Thế là Hàn Thiên Âm bị viện sĩ Hoàng kéo đi hàn huyên đủ thứ. Xong việc, cô thấy Tư Phi với một người đàn ông đang trò chuyện rất hăng say nên quyết định không quấy rầy cô ấy nữa.
Lúc ra khỏi hội sở, khách khứa đã vãn hơn phân nửa. Hội sở nằm ở ngoại thành, đường quốc lộ rộng rãi trước mặt vắng tanh. Hôm nay cô không lái xe nên đành vào app gọi xe, nhưng đợi hơn nửa ngày cũng chẳng gọi được chiếc xe nào.
Hàn Thiên Âm đang làm mới trang web thì đột nhiên có chiếc xe AudiA6
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-anh-chua-tung-dong-long/170570/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.