*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Alice
Đỗ Kiêu vốn cao hơn Hàn Thiên Âm nửa cái đầu. Lúc này, đôi mắt lạnh lùng sắc bén của anh từ trên cao nhìn xuống cô đầy uy hiếp.
Hàn Thiên Âm đã dự tính trước tình huống này rồi.
Đương nhiên là cô không làm việc gì sai trái. Còn Đỗ Kiêu thoạt nhìn cũng chẳng phải loại người thân thiện gì. Nhưng cả một buổi tối suy nghĩ, cô vẫn không hiểu vì sao trong nhật kí của em gái lại có số điện thoại của anh, không có bất kì manh mối nào. Tổng hợp tất cả những chứng cứ, chi bằng trực tiếp đến hỏi Đỗ Kiêu, nhưng khả năng cao cô sẽ không nhận được đáp án mình mong muốn.
Cô khẽ hỏi anh: "Anh biết Hàn Niệm Tâm không?"
Đỗ Kiêu nghe xong, giống như đang lục lại trí nhớ. Sau đó anh lắc đầu: "Không biết"
Hàn Thiên Âm thầm đánh giá, giọng anh không giống như đang nói dối.
Có lẽ nào do cô nhạy cảm quá không?
"Ồ, có lẽ tôi nhầm rồi."
Đô Kiêu lặng thinh, đôi mắt đen tuyền sâu hun hút của anh như đang đợi lời giải thích của cô.
Cô ngẩng đầu nhìn anh, dừng một chút mới thoải mái đáp lại: "Lúc trước, khi đang đọc nhật kí của em gái, tôi vô tình thấy một dãy số. Sau đó tôi mới nhận ra đây là số điện thoại, điều tra thì biết là của anh. Chuyện chỉ có vậy, nếu anh không biết em gái tôi, có lẽ nó không phải một số điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-anh-chua-tung-dong-long/170563/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.