Chương trước
Chương sau
Cô lập tức nhấn vào một thông báo bình luận, vào bài viết gốc, giao diện nhanh chóng hiển thị bình luận của cô dưới Weibo của Ngu Thanh Thần. Trong phần bình luận, bình luận của cô vốn bị nhấn chìm phút chốc đã được xếp lên hàng đầu, bên dưới bình luận còn có một dòng chữ màu đỏ thông báo:
- ---- "Ngu Thanh Thần đã thích bình luận này".
- ---- Vì được chủ bài viết like, nên bình luận được kéo lên đầu tiên!
Chỉ vài phút ngắn ngủi như vậy, bên dưới bình luận của cô đã có hơn 300 bình luận đầy ai oán và ghen tị cùng hơn 700 like. Độ nổi tiếng của Ngu Thanh Thần thực sự cao đến bùng nổ!
Chu Tiêu Đồng chăm chú nhìn dòng chữ đỏ rực kia. Nói thật, thao tác này của Ngu Thanh Thần khiến cô cảm thấy hơi khó thở...
Khi cô học đại học đã bắt đầu viết tiểu thuyết, Ngu Thanh Thần chắc chắn biết bút danh của cô, có lẽ cũng biết Weibo của cô. Là bạn cũ cùng trường, Ngu Thanh Thần like cho cô cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ....
Nhưng vấn đề là, Ngu Thanh Thần phải như thế nào, mới có thể, từ mấy vạn bình luận, tìm được, bình luận của cô??
Không có nghĩa là các minh tinh không bao giờ đọc bình luận của fan, có những minh tinh vẫn đọc, nhưng tuyệt đối không cẩn thận tỉ mỉ đọc, chỉ nhanh như gió đọc lướt qua, hoặc tùy duyên đọc mấy cái. Minh tinh càng nổi tiếng, người bình luận quá nhiều, chắc chắn không thể đọc kĩ từng bình luận được. Nếu đây là tình huống dựa vào duyên số, Ngu Thanh Thần vừa lúc tùy duyên nhìn thấy bình luận của cô, thì đúng là duyên phận của hai người bọn họ rất mạnh mẽ...
—— nếu duyên phận cũng không thể giải thích sự trùng hợp này, thì chỉ có một khả năng: Ngu Thanh Thần theo dõi cô, cho nên khi cô bình luận sẽ có thông báo nhắc nhở!
Tưởng tượng đến tình huống này, Chu Tiêu Đồng lập tức luống cuống tay chân quay lại đầu trang Weibo của Ngu Thanh Thần. Nhưng dưới chân dung của Ngu Thanh Thần, hiển thị ba chữ chói lọi "Đã theo dõi" chứ không phải "Theo dõi lẫn nhau" --- cô đơn phương theo dõi Weibo Ngu Thanh Thần, còn Ngu Thanh Thần không hề theo dõi lại.
......
Còn có một khả năng khác......
Âm thầm theo dõi...... Có thể âm thầm theo dõi trên Weibo, nếu Ngu Thanh Thần âm thầm theo dõi cô......
Không chờ suy nghĩ bay quá xa, Chu Tiêu Đồng lập tức lắc đầu, đem những suy nghĩ miên man đó vất ra khỏi đầu. Nghĩ gì thế! Ngu Thanh Thần âm thầm theo dõi cô? Không bằng dùng cái đầu óc toàn nghĩ chuyện linh tinh này lập tức viết một cuốn tiểu thuyết Mary Sue "Hoàng đế bá đạo, Vương gia nghịch ngợm, Tướng quân anh tuấn tất cả đều yêu tôi"đi! Chắc chắn sẽ cực hot!
Cho nên chuyện này chắc chắn là duyên phận. Duyên phận quả nhiên là thứ tuyệt vời không cách nào tả được...
Cái like này của Ngu Thanh Thần khiến Weibo của cô nhận thêm một đợt fan. Nhưng mấy fan này cũng chỉ vì tò mò mà đến, rốt cuộc chỉ là một cái like, không đến nỗi khiến họ nảy sinh ác ý. Không phát hiện được điều mình muốn, họ sẽ tự hủy theo dõi thôi.
Bình luận bị fan của Ngu Thanh Thần tấn công nên cô không thể không tạm thời tắt chức năng thông báo của bài viết. Trở về Weibo của mình, nhìn thấy bình luận mới của fan chính mình để lại.
Thần Hi Dịch Tịch: "Đại đại cố lên! Tôi cũng sẽ vĩnh viễn cổ vũ cho cô [doge]"
Vị đồng chí Thần Hi Dịch Tịch này lúc trước nói chuyện phiếm rất ít khi dùng biểu tượng cảm xúc, hôm nay không biết có phải tâm trạng rất tốt hay không, lại bình luận kèm biểu tượng cảm xúc, khiến người khác cảm thấy hoạt bát hơn nhiêu.
Chu Tiêu Đồng nhìn chằm chằm ID Thần Hi Dịch Tịch này cùng từ "cũng" mấy giây. Trong đầu lại hiện lên một hồi Mary Sue ảo tưởng tự luyến đến cực điểm...
Mấy giây sau, cô lại một lần nữa dùng sức lắc lắc đầu, quyết định đem linh cảm này đi để viết truyện thì hơn. Cô like bình luận của Thần Hi Dịch Tịch một cái, sau đó tắt Weibo đi làm việc.
======
Tôn Minh Nguyệt sau khi biết được tin tức album của Lý Hi Hạnh có thể phát hành trong năm nay từ chỗ Dương Bình, quả thực mừng rỡ không khép nổi miệng. Cô lập tức gọi điện thoại cho Lý Hi Hạnh, muốn thông báo tin tức tốt cho Lý Hi Hạnh.
Nhưng gọi hai cuộc điện thoại qua, Lý Hi Hạnh đều không nhận.
Tôn Minh Nguyệt đã quen. Lý Hi Hạnh nhàn rỗi không có việc gì thì sẽ ở nhà luyện đàn, lúc luyện đàn cô ấy đều tắt âm di động, cho nên thường xuyên không nhận điện thoại.
Cô sờ di động suy nghĩ một lát, cong khóe miệng, gõ chữ gửi qua.
"Thân thể đã tốt hơn chưa? Thứ hai tuần sau chị sắp xếp để em quay MV 'Đôi cánh' có được không?"
"Có phải cảm thấy rất bất ngờ không? Đoán xem vì sao nhanh như thế em lại được quay MV rồi?"
Cô không nhắn cho Lý Hi Hạnh biết đáp án.
Chỉ cần Lý Hi Hạnh nhìn thấy hai tin nhắn này, chắc chắn bị chuyện phát hành album hấp dẫn. Khi đó Lý Hi Hạnh sẽ nóng vội tìm cô hỏi lý do. Cô chính là muốn Lý Hi Hạnh vội vàng tìm cô, kiếm một bữa cơm chỗ Lý Hi Hạnh. Ai bảo Lý Hi Hạnh không chịu nhận điện thoại của cô chứ!
Lòng Tôn Minh Nguyệt tràn đầy sung sướng cất điện thoại vào trong túi. Chút nữa cô có cuộc họp, đợi cuộc họp kết thúc xem có thể nhận được bao nhiêu cuộc gọi nhỡ và tin nhắn của Lý Hi Hạnh nào!
Hai mươi phút sau.
Tôn Minh Nguyệt ngồi ở trong phòng họp giả bộ lơ đãng mở di động trên mặt bàn nhìn thoáng qua.
Không có cuộc gọi nhỡ, không có tin nhắn.
Cô lắc đầu.
Nửa giờ sau.
Cô lại mở di động lần nữa.
Không có cuộc gọi nhỡ, không có tin nhắn.
Tôn Minh Nguyệt: "......"
Cô bực mình khóa màn hình di động.
50 phút sau.
Không có gì. Vẫn như cũ cái gì cũng đều không có.
Một giờ sau.
Tôn Minh Nguyệt cầm di động bước ra khỏi phòng họp, tức giận cười. Nội tâm cô điên cuồng chửi mắng: Lý Hi Hạnh bị người ngoài hành tinh bắt cóc rồi sao? Chắc chắn là vậy!!
Chuyện này cũng giống như ăn uống vậy, một người đem đồ ăn ra nhử, người bị nhử đương nhiên là khó chịu, nhưng người đem đồ ăn ra nhử cũng khó chịu! Cô chờ đối phương vồn vã đến, đối phương lại không thèm nhìn đến cô, chẳng phải chỉ mình cô khó chịu sao!
Một lát sau, Tôn Minh Nguyệt không nhịn được, tiếp tục gửi tin nhắn cho Lý Hi Hạnh.
Tôn Minh Nguyệt: "Em đang làm gì thế, sao không nhắn tin lại cho chị? Được rồi chị không úp úp mở mở với em nữa! Gần đây chị luôn cố gắng liều mạng tranh thủ đề cử em với cấp trên, vẫn không dám nói với em, vì lo không thành công sẽ khiến em thất vọng. Hiện giờ chị có thể nói với em – album của em!! Có thể phát hành vào tháng mười năm nay!!!"
Tôn Minh Nguyệt: "Ngạc nhiên không? Bất ngờ không? Có phải đặc biệt vui sướng hay không!! Em tính cám ơn chị thế nào? Một bữa tiệc lớn là không được thiếu đâu nhé!"
Gửi xong tin nhắn, cô thở dài một hơi.
Cô cũng không phải thật sự muốn kiếm một bữa cơm từ chỗ Lý Hi Hạnh, cô chẳng thiếu một bữa cơm này. Phải biết rằng cô là người đại diện muốn lấy được lòng trung thành của nghệ sĩ dưới tay mình thì thường xuyên phải dùng chiêu cướp đoạt công lao!
Quản lý nghệ sĩ trong công ty tìm kiếm tài năng không giống công ty bình thường. Phần lớn công ty quản lý nghệ sĩ đều đi theo con đường nhỏ lẻ nhưng chất lượng cao, thương gia tìm đến cửa mời nghệ sĩ hợp tác, tức là họ vì cá nhân nghệ sĩ mà đến, họ sẽ liên hệ trực tiếp với người đại diện nghệ sĩ để bàn chuyện hợp tác. Hoặc người đại diện tự mình chủ động tìm công việc cho nghệ sĩ của mình.
Nhưng trong công ty tìm kiếm tài năng, con đường họ đi là con đường lợi nhuận nhỏ, doanh thu cao. Trong công ty chỉ có một hai nghệ sĩ thực sự nổi tiếng, nếu không dùng cách đóng gói gộp các nghệ sĩ lại đính kèm những nghệ sĩ nổi tiếng thì đúng là không thể tìm được công việc. Cho nên rất nhiều thương gia không hướng đến một nghệ sĩ bất kỳ nào mà đến vì biển hiệu của chương trình "Super Voice", hoặc có hoạt động cần rất nhiều nghệ sĩ đến làm nóng bầu không khí, chỗ ngồi quá nhiều không thể để trống, nên đành phải tìm đến công ty tìm kiếm tài năng. Bởi vì những tình huống đặc biệt này, phần lớn công việc đều do các thương gia tìm đến bộ phận marketing của công ty, bộ phận marketing nhận việc phân công đến những người đại diện, người đại diện sẽ sắp xếp các nghệ sĩ đến tham gia.
Người đại diện giống Tôn Minh Nguyệt trong tay mang theo mười mấy nghệ sĩ, nhưng không có một nghệ sĩ nổi tiếng nào. Cô ấy cũng không có tài nguyên nào tốt trong tay, chỉ có thể nịnh nọt lấy lòng cấp trên, khoe khoang công lao với cấp dưới.
Gần đây cô ấy thấy Lý Hi Hạnh không tha thiết mong chờ gì, dường như không để người đại diện này vào mắt. Nhưng nếu năm nay album của Lý Hi Hạnh được phát hành, Lý Hi Hạnh sẽ trở thành nghệ sĩ có tiềm lực phát triển nhất dưới tay cô ấy! Cho nên Tôn Minh Nguyệt phải cố gắng lấy lòng Lý Hi Hạnh!
Cô ấy đem công lao công ty sắp xếp phát hành album cho Lý Hi Hạnh kéo hết về người mình chính là hy vọng, Lý Hi Hạnh có thể nhớ ơn nghĩa của cô ấy. Tôn Minh Nguyệt tưởng tượng ra biểu cảm mừng như điên của Lý Hi Hạnh khi đọc được tin nhắn, cười đến không khép miệng được.
Mấy phút sau, Lý Hi Hạnh cuối cùng cũng thấy tin nhắn của Tôn Minh Nguyệt.
Thật đúng là cô không cố ý bơ Tôn Minh Nguyệt. Ngày thường cô nhàn rỗi không có việc làm thường xuyên ở nhà luyện đàn. Sáng nay bớt sốt hơn, cô lại đi luyện đàn. Lúc luyện đàn cô không mang theo điện thoại cho nên không nghe thấy chuông báo.
"Album của em có thể phát hành vào tháng mười..." Cô nhìn thấy tin nhắn của Tôn Minh Nguyệt gửi đến, không khỏi ngạc nhiên.
Công ty lại cho cô cơ hội phát hành album?!
Nếu nói lời thật lòng, tuy lại được công ty coi trọng, nhưng tin tức này cũng chẳng khiến cô vui vẻ chút nào. Cô nghĩ thầm: Công ty này thật... Chuyện này cũng có thể đổi tới đổi lui được sao?
Có lẽ do tiếp xúc cùng Chu Tiêu Đồng và Tả Thiên Dương đã lâu, cô hiện tại còn cảm thấy phảng phất nghe văng vẳng tiếng nói của Tả Thiên Dương độc miệng và Chu Tiêu Đồng xấu bụng. Suy nghĩ này khiến cô bật cười thành tiếng, tùy tay chia sẻ tin nhắn của Tôn Minh Nguyệt vào nhóm ba người.
Sau đó cô nhắn lại cho Tôn Minh Nguyệt.
"Em sợ không thể quay MV được. Trước ngày 20 em muốn tĩnh dưỡng, để tránh ảnh hưởng đến Tour diễn 99. Xin lỗi chị".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.