"Khụ khụ khụ..." Chu Tiêu Đồng bị sặc, không kìm được ho khan vài cái.
Lý Hi Hạnh vội nói: "Mau uống nước đi".
Chu Tiêu Đồng đứng lên ra khỏi phòng lấy cốc nước, quay trở về ngồi lại trước máy tính.
"Cô nói gì cơ? Để tôi viết lời bài hát á?"
"Ừ. Cô đã từng viết lời bài hát chưa?"
Chu Tiêu Đồng đột nhiên không biết trả lời ra sao. Nếu nói chưa từng viết thì không đúng. Là một tác giả văn học mạng, cũng từng tiếp xúc với nhiều loại văn hóa, cũng từng viết lời một số bài hát cho người hâm mộ hoặc nhạc cổ phong; còn nói từng viết, đó chỉ là viết chơi tặng cho một vòng tròn nhỏ hẹp, cô chưa từng viết ca từ đứng đắn cho một ca sĩ đứng đắn bao giờ!
Trên lý thuyết, Chu Tiêu Đồng nên từ chối công việc cô không dám động tới này, tránh để chuyện hỏng trong tay mình. Nhưng không biết tại sao, ma xui quỷ khiến, cô lại nói: "Tôi rất căng thẳng..."
Lý Hi Hạnh an ủi nói: "Không sao đâu, không có gì khó cả. Tôi sẽ dạy cô cách viết lời bài hát".
Câu "Tôi không nhận đâu" còn ở bên miệng, nhưng Chu Tiêu Đồng há miệng mấy lần cũng không nói ra được. Vừa rồi, Lý Hi Hạnh nói, đây là ca khúc cô ấy tự viết hài lòng nhất. Mà cô ấy lại để cô có cơ hội viết lời...
Cảm xúc này, vô cùng mâu thuẫn. Một mặt, chuyện quan trọng như vậy, cô rất lo lắng mình làm không tốt, chi bằng không làm; nhưng mặt khác, cô lại không muốn phụ lòng mong đợi của Lý Hi Hạnh...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-lam-fan/1050433/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.