Chu Tiêu Đồng ngồi trước máy tính suốt một ngày không nhúc nhích, đến tối tin tức trên nhóm chat dần dần giảm bớt, cô duỗi eo, mới phát hiện mắt mình nhìn máy tính nhiều đến nhức nhối.
Cô muốn dùng thời gian ngắn nhất tạo ra cảm giác tồn tại trong nhóm Quả Hạnh, vậy phải cố gắng tham gia buôn dưa nhiều nhất có thể trong các nhóm chat. Cô gia nhập một lúc mười mấy nhóm chat, có rất nhiều nhóm chat trọng điểm, còn lại chỉ cần quen mặt là được. Để người khác nhớ cô nhanh nhất chính là phải có sản phẩm đóng góp. Mấy ngày nay, cô vừa cùng mọi người nói chuyện phiếm vừa chỉnh ảnh, vừa thu thập tư liệu, lượng công việc thật không nhỏ.
Cô mát xa mắt rồi nhắm mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, nghe thấy có tiếng di động, cầm lên thì thấy là Lý Hi Hạnh gọi đến. Vì thế cô liền ấn xuống nút nghe.
"Có thuận lợi không?" Lý Hi Hạnh hỏi cô.
"Rất thuận lợi, nhưng cần thời gian". Chu Tiêu Đồng vừa nói vừa ngáp.
Lý Hi Hạnh nghe được thanh âm buồn ngủ của cô: "Rất mệt à?"
"Ừ, Một chút". Chu Tiêu Đồng duỗi eo, bóp bóp bả vai đau nhức, thuận miệng kể với Lý Hi Hạnh. "Hai ngày nay tôi gia nhập một nhóm chat, trưởng nhóm xưng bạn học của chị họ mình là trợ lý của cô. Tôi nhớ rõ là cô không có trợ lý nhỉ?".
"Không có". Lý Hi Hạnh mới thi đấu xong không lâu, trước mắt lại bị hạn chế hoạt động, mỗi ngày không luyện hát thì cũng luyện đàn, chẳng có hoạt động gì, vậy nên cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-lam-fan/1050395/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.