Nghe lại lần nữa, giọng gã vẫn giống như đúc như cô nghe được trên tivi nhiều năm trước. Khi đối chất, cho dù không thông qua ghi âm đội trưởng Giang cung cấp, cô cũng hoàn toàn có thể chỉ ra và xác nhận gã.
Giọng một người giống như vân tay vậy, cả đời này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tuyệt đối không có khả năng thay đổi.
Gã đàn ông hơi híp mắt, người phía sau ngầm hiểu, lấy con dao ra dí vào eo Quý Duyệt Sênh, thấp giọng quát cô: “Dám bày trò gì, hiện tại đâm chết mày.”
Tuy rằng mặc quần áo dày, nhưng mũi đao lạnh băng và sắc nhọn vẫn xuyên qua quần áo truyền tới làn da. Lúc này Quý Duyệt Sênh mới bó tay không cách nào mặc cho hai người bọn chúng bắt cóc cô vào nhà. Nhưng cô nghĩ đây không phải kết quả hỏng bét nhất, có lẽ bọn chúng muốn cạy miệng cô để có được đáp án, có lẽ cô còn có thể lợi dụng tâm lý của bọn chúng để có chân tướng.
Về phần kết cục hỏng bét nhất là bọn chúng không muốn đáp án gì cả. Bọn chúng chỉ nghĩ người chết vĩnh viễn giữ được bí mật.
Quý Duyệt Sênh bị xô vào nhà lảo đảo một cái té ngã xuống thảm phòng khách, ngay khi quỳ rạp trên mặt đất, cô thấy được cô gái bị hôn mê bất tỉnh kia. Quần áo còn mặc trên người, cũng không có chỗ nào chật vật.
Thấy vậy, cô nhẹ nhàng thở ra.
“Nếu đã đưa tới cửa thì thay nó làm vài chuyện nên làm đi. Vừa hay mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-gio-noi-tieng-yeu-nguoi/3595946/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.