Cuối tuần sinh viên trong thư viện có thể đếm được trên đầu ngón tay, chỗ này vốn yên tĩnh lại càng thêm lặng yên không một tiếng động. Kỳ Tư vùi đầu trước kệ sách trong thư viện, lần lượt lật từng quyển sách. Thậm chí có vài quyển phủ đầy tro bụi, càng có vài quyển mất cả bìa.
Quý Duyệt Sênh không biết anh đang tìm gì, nhìn anh lấy ra từng quyển sách, cô cảm thấy mình như ếch ngồi đáy giếng. Cô chưa từng đọc mấy quyển sách Kỳ Tư xem, giống như mở ra cánh cửa của thế giới mới.
Cô cẩn thận lật một trang sách lịch sử Châu Âu dày nặng, kết quả phát hiện bên trong đều là tiếng Anh. Cô hậm hực buông tay, lập tức cảm thấy mình vẫn nên làm cô bé ngoan ngoãn thôi.
Lúc đọc sách, Kỳ Tư không nói một câu, bởi vì nội dung anh cần xem quá nhiều, mà có thể tìm được manh mối mang tính liên quan lại thiếu đến đáng thương. Nếu anh không thể đọc được gì hữu dụng hoặc là không có nội dung cung cấp cho anh liên tưởng, như vậy chút linh cảm cuối cùng anh bắt được sẽ biến mất hầu như không còn.
“Vì sao lúc anh nghe thấy từ lang thang thì lại phản ứng mạnh tới vậy?”
Hai tiếng rưỡi đi qua, Quý Duyệt Sênh bắt đầu cảm thấy giày vò. Cảm giác không giúp được gì, chỉ có thể ngồi đối diện lo lắng suông thật sự quá bất lực. Vì thế, cô quyết định phá vỡ cục diện này.
Kỳ Tư nghe được giọng cô, anh lập tức ngẩng đầu nhìn cô, trong ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-gio-noi-tieng-yeu-nguoi/3595935/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.