Trên đường đi tìm Quan Triển Tường, Giang Chính nói nốt cho bọn họ một nửa nội dung còn lại. Mười mấy năm trước, Quan Triển Tường mới là một anh chàng đẹp trai chưa đến 30 tuổi, rất đẹp trai.
Đáng tiếc Quan Triển Tường chơi bời lêu lổng, bằng vào vẻ đẹp trai của mình để lừa không ít phụ nữ. Nhưng nói thế thôi, vẻ ngoài có đẹp mà không có tâm hồn thì phụ nữ cũng không dễ lừa như vậy. Có một thời gian, Quan Triển Tường suốt ngày ở trong nhà, ăn không ngồi rồi.
Bước ngoặt xuất hiện vào buổi tiệc sinh nhật 29 tuổi của ông ta, đương nhiên đều là một vài bạn bè xấu đến ăn mừng sinh nhật ông ta. Không biết ngày hôm đó đã xảy ra việc gì, cách một ngày Quan Triển Tường đeo vàng đeo bạc, sống cuộc sống giàu có. Có hỏi bạn bè bên cạnh thế nào cũng không ra được, chỉ là trong thôn còn có người nhớ rõ, nói đã từng nhìn thấy có cô gái lái siêu xe đến đón ông ta.
“Cứ như vậy trong một thời gian rất dài.” Giang Chính ngồi ở ghế phụ lái, nói với bọn họ: “Nhưng cụ thể khi nào kết thúc, chúng tôi cũng không biết được. Chỉ có thể gặp thì hỏi.”
Quý Duyệt Sênh mơ hồ cho ra kết luận, nâng cằm hỏi: “Cho nên thật ra Quan Triển Tường được phú bà nào nhìn trúng à?”
“Chắc là vậy.” Giang Chính cũng không kiêng kỵ, tiến thêm một bước giải thích: “Nói cho dễ hiểu, đại khái là được bao nuôi.”
“Ồ...” Quý Duyệt Sênh cảm thấy ghê tởm, liếc Kỳ Tư: “Đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-gio-noi-tieng-yeu-nguoi/3595925/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.