Vụ án 1: Giấc mộng bị quên lãng
Mỗi câu chuyện đều trồi lên từ vực sâu của quên lãng.
- Calvino - (*)
(*) Câu này đến từ cuốn tiểu thuyết “Nếu một đêm đông có người lữ khách” của nhà văn người Ý, Italo Calvino, xuất bản năm 1979. Tại Việt Nam, sách được Công ty văn hóa và truyền thông Nhã Nam phối hợp với Nhà xuất bản Văn học phát hành năm 2011 qua bản dịch của Trần Tiễn Cao Đăng.
-
Đêm hè, nóng nực khó chịu. Mỗi một tiếng ve kêu chim hót đều khiến lòng người bức bối, càng đừng nói đến cảnh trong mơ kia. Tiếng nói chuyện của cô gái vẫn còn ở bên tai, từng câu từng chữ rõ ràng đến vậy.
Cô ấy lạnh lùng, cao ngạo, lời lẽ xấu xa, mỗi một câu đều như đang đi trên mũi dao. Cô ấy đau khổ mà bình tĩnh tự chủ. Cô ấy nói: “Đàn chị Quý, con người sống trên đời luôn có mưu cầu, bất luận mục đích tốt hay xấu. Em đã chọn một con đường hỏng tới không thể hỏng hơn, nhưng cũng tốt đến không thể tốt hơn.”
Nửa đêm tiếng sấm rền vang, Quý Duyệt Sênh tỉnh lại từ trong cơn mơ, từ từ mở mắt ra.
Từ sau khi kết thúc năm hai đại học tới nay, không biết bao nhiêu lần, cô nằm mơ như vậy. Nhưng cô chưa từng cảm thấy đây là ác mộng, bởi vì chỉ có ở trong mơ, cô mới có thể nghe thấy Thu Manh nói chuyện, còn có thể đưa ra bù đắp cuối cùng.
Chỉ là mỗi một lần bừng tỉnh, kết quả đều giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-gio-noi-tieng-yeu-nguoi/3595913/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.