Lâm Thanh Liên có thể hiểu và thông cảm cho tấm lòng của Triệu Chân Tâm muốn hòa hoãn mối quan hệ chị dâu – em rể. Tuy nhiên, chị lại không muốn Triệu Chân Tâm phải chịu ấm ức vì làm “sứ giả hòa bình”. Chị khịt mũi một cái rồi nghiêm nghị nói:
- Hắn có quan tâm đến chị hay không cũng không quan trọng. Quan trọng nhất là hắn phải đối xử tốt với em. Hứa với chị, em tuyệt đối không được lén lút nín nhịn một mình. Nếu Thái Cẩn Ngôn dám cư xử tệ với em cho dù chỉ là một lời nói hay một hành động, thậm chí là chỉ cần một lần hắn dám ngó lơ em, thì em cũng phải nói cho chị biết. Không được che giấu tâm trạng không tốt, càng không cần phải gắng gượng cố tỏ ra vui vẻ. Em hiểu chưa?
Triệu Chân Tâm cảm động gật đầu. Rồi cậu lại không nhịn được mà nói thay cho Thái Cẩn Ngôn:
- Chị, em biết là anh chị đều rất thương em. Nhưng mà em đã nói với chị rất nhiều lần rồi, Thái Cẩn Ngôn đối xử với em rất tốt. Chỉ là anh ấy không quen, cũng không biết cách để thể hiện tình cảm ra cho người khác biết mà thôi.
Càng nói, Triệu Chân Tâm càng cảm thấy bất đắc dĩ và thương xót cho Thái Cẩn Ngôn. Quả thật tảng băng ngốc nghếch kia không hề biết cách để bộc lộ tình cảm và cảm xúc của bản thân ra bên ngoài. Rốt cục thì Thái Cẩn Ngôn đã phải trải qua những gì để đến mức tự rúc vào trong vỏ bọc lạnh lùng, che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-duoc-tieng-long-cua-tong-tai-mat-lanh/3503899/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.