Phương Hiệp Hòa liếc mắt qua boss nhà mình rồi quay ra giải thích với Lê Thiên Chi:
- Ban nãy lúc Tiểu Lý đi mua cà phê, thì được nhân viên của quán cà phê nào đó thông báo rằng, từ nay về sau chỉ cần là nhân viên của Tập đoàn Thắng Lợi mua thức uống ở đấy thì đều sẽ được giảm giá đến 80%. Cho nên không chỉ là đại luật sư ngài mà cả những nhân viên quèn như chúng tôi cũng không cần phải hao tiền tốn của khi mua thức uống nữa rồi.
Chẳng những giảm giá mà còn giảm đến 80%, thế này so với tặng luôn thì có khác gì nhau? Lê Thiên Chi nhìn thoáng qua tảng băng đang ngồi cười ngốc nghếch nào đó rồi âm dương quái khí nói:
- Hai người các vị đều sẵn lòng phung phí tiền của vì nhau. Quả thật là ân ái. Kẻ phàm tục như tôi đây đúng là không thể nào so sánh được.
Thái Cẩn Ngôn nhìn viên kẹo đường nổi bên trong ly mà xuất thần, Phương Hiệp Hòa nhìn thấy dáng vẻ ấy của Tổng giám đốc thì cũng rất ngạc nhiên. Không chỉ vậy, khi nghe lời nói âm dương quái khí của Lê Thiên Chi, Thái Cẩn Ngôn chẳng những không tức giận mà khóe miệng của hắn còn khẽ nhếch, cười ra một tiếng cứ như niềm vui dâng trào không thể nào nén nhịn được vậy.
Cơm chó bay tung tóe thế này, một khi đã rải thì ngay lập tức ngược một con cẩu độc thân chưa từng yêu đương Lê Thiên Chi đến ê hết cả hai hàm răng. Không thể nào chịu nổi nữa, Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-duoc-tieng-long-cua-tong-tai-mat-lanh/3499673/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.