Nhìn Thái Cẩn Ngôn uống trà sữa ngon lành, Phương Hiệp Hòa không biết cảm xúc trong lòng của mình gọi là gì. Sau khi uống xong cốc nước, Thái Cẩn Ngôn cũng đã có thể quyết định, hắn liếc nhìn Phương Hiệp Hòa rồi nói:
- Tôi đi trước, nếu có việc gì thì anh gọi điện thoại cho tôi.
Phương Hiệp Hòa gật đầu ngay lập tức. Thái Cẩn Ngôn vội vã rời đi. Hắn phải dùng khí lực toàn thân của mình, mới có thể khống chế được, không để cho mình co cẳng chạy. Thái Cẩn Ngôn lái xe qua hai ngã tư đường, chẳng mấy chốc đã đến trước cửa quán cà phê. Thế nhưng khi nhìn xuyên qua cửa kính, trông thấy gương mặt thanh tú của Triệu Chân Tâm, hắn lại không dám bước vào.
Trong lúc đó, Triệu Chân Tâm cũng đã giúp nhân viên pha chế xong trà sửa, chuẩn bị đến công ty cùng Thái Cẩn Ngôn ra về như lời hẹn. Minh Nga vừa về tới là Triệu Chân Tâm bàn giao lại công việc ngay và thu xếp ra về. Vừa bước ra khỏi cửa, Triệu Chân Tâm đã trông thấy chiếc e ô tô quen thuộc đang đậu ở cách đó không xa. Cậu bước đến gần chiếc xe, gõ gõ vào cửa kính, mỉm cười hỏi thăm:
- Anh tan làm rồi à? Đợi tôi có lâu không? Sao anh không chờ tôi đến công ty mà đến đây?
Thái Cẩn Ngôn mở cửa cho Triệu Chân Tâm, trầm giọng đáp khẽ:
- Tôi muốn đến đón em!
Triệu Chân Tâm nghe câu nói đơn giản như thế mà lại cảm thấy trong lòng ấm áp. Cậu đặt Ha Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-duoc-tieng-long-cua-tong-tai-mat-lanh/3483581/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.