Thái Cẩn Ngôn đang vật vờ bên cạnh đó, cảm thấy được cường độ thè lưỡi của Ha Ha không hề giảm bớt, cũng vội vàng đính chính:
- Đừng nói thế, tôi không phải là anh của Ha Ha!
Lúc này Triệu Chân Tâm đâu còn tạm trí đâu mà phân biệt Thái Cẩn Ngôn là “anh” hay “không phải là anh” của Ha Ha nữa. Cậu xua xua tay, miệng xùy xùy vài tiếng, xua Ha Ha ra khỏi cửa. Để tránh cho Ha Ha lại đột ngột xông vào phòng nữa, Triệu Chân Tâm đóng cửa lại luôn. Ha Ha bị “xua đuổi phũ phàng”, tủi thân nằm ngoài cửa rên ư ử. Thái Cẩn Ngôn nghe mà lòng dạ mềm nhũn, cố gắng nhỏm dậy, năn nỉ:
- Em… cho phép Ha Ha vào phòng được không?
- Không được!
Triệu Chân Tâm nói chắc nịch như chém đinh chặt sắt. Thái Cẩn Ngôn không còn cách nào khác đành âm thầm xin lỗi Ha Ha trong lòng. Thân làm “con trai”, có lẽ Ha Ha không thể nào ngờ rằng “cha đẹp trai” của cậu chàng chỉ có thể tranh đấu vì “con” được mỗi một câu như thế. Thật ra thì lúc này Thái Cẩn Ngôn không còn một chút hơi sức nào, nói được một câu như thế đã là sự cố gắng rất lớn của hắn rồi. Không chỉ vậy, Triệu Chân Tâm còn mang khăn mềm đi nhúng nước, lau sạch mặt mũi cho Thái Cẩn Ngôn rồi mới cầm bát cháo và múc từng thìa đưa lên đến tận miệng của hắn. Thái Cẩn Ngôn đờ đẫn nhìn muỗng cháo đang dừng ở ngay trước môi của mình mà đầu óc đặc quánh. Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-duoc-tieng-long-cua-tong-tai-mat-lanh/3422691/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.