Triệu Chân Tâm len lén đưa mắt nhìn Thái Cẩn Ngôn một cái. Nào ai có thể ngờ được bên dưới gương mặt lạnh ngắt như tảng băng trôi ngàn năm của hắn lạ là những tình cảm nồng cháy và đầy mâu thuẫn như thế. Triệu Chân Tâm khịt mũi, xúc động đến muốn khóc. Hóa ra bấy lâu nay cậu vẫn luôn hiểu lầm Thái Cẩn Ngôn.
Thì ra Thái Cẩn Ngôn đã yêu cậu đến như thế, nhưng ngay cả bây giờ lẫn kiếp trước, hắn vẫn luôn cố gắng che giấu, không dám để cho Triệu Chân Tâm biết rằng hắn yêu cậu. Và Thái Cẩn Ngôn cũng mong anh trai chị dâu vợ có thể thương hắn như một đứa em trong gia đình, thế nhưng hắn lại không biết phải làm thế nào để bày tỏ tình cảm và tâm sự của bản thân. Thế nên, trước sự ghét bỏ dù đã cố nén vẫn vô cùng lộ liễu của Lâm Thanh Liên, Thái Cẩn Ngôn chỉ thấy bùi ngùi, tủi thân và lo lắng chứ không hề có một chút hờn giận nào.
Trong đầu của Triệu Chân Tâm, những suy nghĩ ồ ạt hiện ra, dồn dập như sóng vỗ bờ. Nếu Thái Cẩn Ngôn lúc này đã yêu thương cậu và cả người thân của cậu đến như thế, tại sao trong kiếp trước hắn lại nỡ lòng hãm hại bọn họ thê thảm như vậy? Nếu Thái Cẩn Ngôn có tâm hồn ấm áp và luôn biết nghĩ cho người khác như thế, tại sao trong kiếp trước, hắn lại tàn nhẫn và độc ác với những người xung quanh đến như vậy, ngay cả một đứa trẻ sơ sinh và một con chó mà hắn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-duoc-tieng-long-cua-tong-tai-mat-lanh/3354351/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.