Quả nhiên, khi Triệu Chân Tâm vừa nhìn lên thì thấy ngay một chiếc cầu vồng bảy sắc vừa to vừa rõ bắc ngang qua nền trời trong vắt. Đẹp quá! Tươi sáng và rực rỡ biết bao! Triệu Chân Tâm không khỏi kêu lên một tiếng đầy cảm thán và nở nụ cười vui vẻ. Cầu vồng hiện lên sau cơn mưa, cứ như là lời chúc phúc mà ông trời dành tặng con người. Triệu Chân Tâm cảm thấy trong lòng nhẹ nhàng, sàng khoái hẳn ra, nụ cười càng rạng rỡ nở trên môi.
[Đẹp quá!]
Bỗng nhiên, bên tai của Triệu Chân Tâm vang lên giọng nói trầm ấm tràn đầy cảm thán của Thái Cẩn Ngôn. Sau phút giật mình, Triệu Chân Tâm lia ánh mắt xuống sân vườn, nơi bữa tiệc ngoài trời đang được chuẩn bị bắt đầu. Cậu nhìn thấy Thái Cẩn Ngôn đang đứng cầm điện thoại, nhìn chằm chằm vào màn hình như đang đọc tin nhắn. “Kiếp trước” cũng vậy, sau khi Triệu Chân Tâm nhìn thấy cầu vồng thì tầm mắt đã chạm phải gương mặt khó đăm đăm của Thái Cẩn Ngôn mà vô cùng mất hứng. Thế nên suốt buổi tiệc hôm đó cậu không hề cười thêm cái nào thật lòng nữa.
Nhưng hôm nay, Triệu Chân Tâm lại không cảm thấy khó chịu nhiều như trước nữa. Có lẽ vì mấy năm chung sống với Thái Cẩn Ngôn đã giúp cậu hiểu rõ, ông chồng này của cậu luôn giữ gương mặt lạnh ngắt như tảng băng trong đa số trường hợp với đa số mọi người, không phải vì hắn không trân trọng buổi hôn lễ hay cuộc hôn nhân này. Nhìn mãi thành quen, Triệu Chân Tâm cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-duoc-tieng-long-cua-tong-tai-mat-lanh/3354321/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.