Giám mục mở cửa sổ trên lầu, hương thơm tươi mát ngoài cửa sổ ùa vào mặt. So với Rock, không khí ở Lessie có vẻ dịu dàng hơn. 
Trong suốt cuộc hành trình, giám mục thỉnh thoảng sẽ nghĩ đến Lessie. Hắn không biết liệu đây có thể gọi là cảm giác khao khát hay không. Ở thế giới trước, đôi khi hắn sẽ nghĩ đến biên cương, sa mạc, bầu trời và hoàng hồn. Điều không thể tin được là những hình ảnh đó vẫn còn đọng lại trong tâm trí hắn, như thể chúng đã trở thành một phần ký ức trong cơ thể hắn. Những thế giới nhiệm vụ trước đó chưa bao giờ để lại ấn tượng sâu sắc như vậy trong hắn. 
"Giám mục." 
Giọng nói trong trẻo của Adonis vang lên sau lưng, giám mục hơi nghiêng mặt qua. 
"Tôi có một vài câu hỏi muốn hỏi ngài." 
Adonis chạy tới, bước chân vừa nhanh lại vừa sôi nổi, trông là biết tâm trạng anh đang rất tốt, hoặc có thể nói lúc nào anh cũng tươi vui khoáng đạt như vậy, cả người như phát ra ánh sáng sưởi ấm tất cả mọi người như mặt trời. 
Vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt giám mục không hề dao động. 
Hắn biết rất rõ sự ngụy trang và bản chất thực sự của chàng trai trẻ này. Kiểu diễn như thế này hắn rành từ trong trứng nước luôn rồi. Bởi thế sự vui vẻ tự phụ của Adonis bày ra trước mặt giám mục có vẻ hơi trẻ con và lố bịch. 
Ánh mắt Adonis rơi vào khuôn mặt xinh đẹp cao quý của giám mục, nhưng anh vẫn không thể xác định được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dong-vai-phan-dien/3647745/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.