Harlan không đồng tình với việc nhà vua đến nhà thờ vào đêm khuya. Không giống như nhà vua và người bạn nối khố Bill đã đi hưởng tuần trăng mật, anh ta là một tay già đời trong tình trường, bởi thế chỉ mới tiếp xúc vài lần ngắn ngủi đã sớm đoán được mối quan hệ giữa nhà vua và giám mục. Tuy nhiên, đối mặt với chuyện này, không phải ai cũng bình tĩnh và cởi mở như anh ta. Nhà vua và giám mục có quan hệ tình cảm, nghe cứ như một vụ bê bối chấn động đất nước.
"Đức vua, tôi biết tửu lượng ngài thế nào mà, nhất định ngài vẫn còn tỉnh táo..." Harlan cố gắng hết sức khuyên can.
"Tất nhiên," nhà vua lảo đảo đi về phía phòng tắm, "lý trí sẽ luôn ở bên ta."
Nhà vua rửa mặt bằng nước lạnh, đứng trước gương vuốt thẳng quần áo. Tay có chút run rẩy, nhưng không sao cả, rượu đang sôi sục trong huyết quản và tình cảm đang trào dâng lai láng. Harlan vẫn cố ngáng đường y. Nhà vua thậm chí còn không thèm đem trượng, cứ thế một mạch bước ra cửa, Harlan vội vã đi theo.
Nhờ lối đi bí mật trong cung điện Lessie nên việc đi lại vẫn là một bí mật.
Thấy nhà vua thành thạo bước vào từ lối ẩn của nhà thờ, Harlan câm nín không nói nên lời, chỉ biết nhỏ giọng lẩm bẩm: "Nhìn thế chắc là không giống như chơi qua đường rồi."
Harlan tự nghĩ rằng điều này quá phi lý. Anh ta thừa nhận giám mục rất xinh đẹp, nhưng cũng không đến mức khiến người ta mê mẩn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dong-vai-phan-dien/3645801/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.