"Thưa linh mục, hoàng tử có thể mượn phòng tắm của ngài được không?" Bill kính cẩn hỏi.
"Đương nhiên," linh mục mỉm cười, "Tôi đã nói rồi, ngài ấy có thể dùng bất cứ lúc nào."
"Cám ơn linh mục kính mến, ngài thật tốt bụng. Xin Chúa ban phước lành cho ngài."
Bill bây giờ đã trở thành một trong những tín đồ sùng đạo nhất của linh mục. Sau khi nhận được sự chúc phúc từ hắn, anh hài lòng rời đi và quay xuống tầng dưới báo cáo với hoàng tử: "Linh mục vẫn hào phóng như mọi khi. Ngài có thể thoải mái sử dụng phòng tắm của ngài ấy bất cứ lúc nào."
Hoàng tử ngồi trước cửa sổ, hai tay chống trượng, có hơi khẩn trương nhưng không để cho người hầu phát hiện ra: "Vậy cậu lên đó chuẩn bị đi."
"Được, thưa hoàng tử."
Hoàng tử thở phào ra một hơi, mùi thơm của thực vật phả vào mặt, căng thẳng nhìn cây sồi cao lớn ngoài cửa sổ.
"Landers, cha cảm thấy cơ thể mình ngày càng yếu đi, đầu óc không còn minh mẫn nữa. Mắt cha bắt đầu mờ đi, có khi cha thậm chí không thể phân biệt được ngày và đêm, mỗi giây trước mặt đều là mặt trời lặn. Cha nhìn thấy sự kết thúc của số phận của mình nhưng cha không nhìn thấy tương lai cho Lessie."
Arlin nắm tay đứa con trai khác thường của mình, "Ta không còn có thể đưa ra bất kỳ phán đoán chính xác nào nữa. Ta là một vị vua thất bại. Lessie đang suy tàn trong tay ta. Landers, ta biết con khác biệt, từ năm con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dong-vai-phan-dien/3616194/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.