Mạc Doãn nếu muốn xa lánh mọi người thì có thể làm rất triệt để, khiến người ta không thể tìm ra khuyết điểm nào, tóm lại có thể nói ngắn gọn trong mấy chữ —— việc công xử theo phép công. (*)
(*) Nguyên văn 公事公办 : công sự công biện, thành ngữ
Quân Huỳnh Hoặc lại muốn thêm hai nghìn người nữa. Lúc Mạc Doãn đưa ra yêu cầu với Hạ Huyền, vẻ mặt và giọng điệu đều rất nghiêm túc. Hạ Huyền cụp mắt xuống, cẩn thận nghe xong thì đồng ý.
Sau khi Mạc Doãn nhận được sự chấp thuận thì lập tức cáo lui ngay, không hề lưu luyến, thậm chí còn không liếc nhìn Hạ Huyên lấy một cái.
Hạ Huyên đợi mọi người rời đi hết thì cắn răng, nắm chặt tay.
Rốt mình mình đắc tội hắn ở đâu?
Nghĩ đi nghĩ lại thì từ lúc y đưa thuốc cho Mạc Doãn là thái độ hắn bắt đầu khác thường, nhưng thực ra y có ý tốt mà, có gì sai cơ chứ?
Hạ Huyên cầm văn kiện trên bàn lên, nhìn chằm chằm một lúc, khóe miệng mím chặt. Mãi đến khi văn kiện gần như nhàu nát trong lòng bàn tay, y mới đặt nó xuống, trải ra, cầm bút lên phê duyệt.
Biên giới gần đây gió êm sóng lặng, thời tiết càng ngày càng nóng, năm nay nhiệt độ có vẻ đặc biệt tăng cao, hai bộ tộc mọi rợ đã bị đẩy lui trong trận sông Trường Đăng. Nhu cầu dùng nước của các quân doanh và thành thị cũng được giảm bớt, không còn thiếu thốn như những năm trước.
Sau khi huấn luyện kết thúc, binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dong-vai-phan-dien/3518294/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.