Mùa hè mưa nhiều, Nghiêm Trạch và Lê hạo vừa tiến vào nội thành Lâm Thị liền bất hạnh gặp mưa to. Do trời mưa to kẹt xe hai người liền đến muộn ba giờ.
Vốn Lê Hạo dự tính cậu cùng Nghiêm Trạch tới Lâm thị hẳn là chạng vạng sáu giờ, vừa vặn ăn cơm. Nhưng do kẹt xe, chờ Lê Hạo xuống xe, chậm rãi tới quán rượu nhỏ nơi cậu hẹn với Lê Chính Thù, thì Lê Chính Thù đã muốn ăn hết thất thất bát bát.
Lê Chính Thù chính là bị Lê Hạo lấy cớ “Có chút chuyện về mẹ muốn nói với cha” mà lừa đi ra, mà không hay biết Lê Hạo mang theo Nghiêm Trạch. Mắt thấy qua giờ ăn, ông cũng không khách khí với con ruột, trực tiếp ăn một mình, chừa lại cho Lê Hạo cơm thừa canh cặn.
Ai ngờ chờ đến lúc Lê Hạo tới, ông mới giật mình kinh khủng phát hiện, hàng này thế mà lại mang theo tôn đại thần Nghiêm Trạch cùng tới!
Lê Chính Thù dám hố con mình, nhưng đối Nghiêm Trạch thì lại khách khí có thừa, vội vàng mặt cười kêu phục vụ khách sạn mang lên một bàn đồ ăn mới. Nếu người không biết nội tình nhìn vào, sợ là không biết ai mới là con ruột ông, Lê Hạo hay Nghiêm Trạch đây.
Để lại Nghiêm Trạch một người một bàn ăn cơm, Lê Chính Thù vội ra hiệu với Lê Hạo, đi ra bên ngoài nói chuyện.
Ra khỏi phòng, không đợi Lê Hạo nói trước, Lê Chính Thù đã nói một câu làm Lê Hạo hết nói nổi.
– Con không phải nói với ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dau-anh-de-rat-cao-lanh/3287224/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.