Tả Thần lập tức đổi hướng: "Chị Tùy nói đúng, cả người bốc mùi hôi thật sự rất mất khí thế."
Bốn người về phòng ngủ của mình, nhanh ch.óng tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ, sau đó lên phi thuyền, rất nhanh đã đến Cục Thực thi Pháp luật khu A3.
Ivy ra tiếp đón bọn họ.
Đối phương dẫn mấy người vào một phòng họp nhỏ.
Tùy Thất vừa vào cửa, Ivan đã khóc lóc nhào tới ôm chầm lấy cô: "Chủ nhân!"
Tùy Thất xoa cái đầu trơn bóng của robot nhỏ: "Đừng khóc, bọn chị đến đón cưng về nhà đây."
Ivan ở trong n.g.ự.c cô gật đầu.
Tùy Thất nhìn sang Ivy: "Robot có liên quan còn lại đâu rồi?"
Ivy: "Khoảng mười phút nữa sẽ đến, mọi người ngồi trước đi."
Bốn người Tùy Thất ngồi xuống bàn họp.
Ivan đứng bên cạnh Tùy Thất, ấm ức nói: "Chủ nhân, là do con robot kia mắng em trước."
"Em và Mary Sue đang đi dạo trên phố thương mại, nó bỗng dưng xông ra sỉ nhục em, mắng rất khó nghe, vô cùng độc miệng."
"Em chỉ đẩy nhẹ một cái, nó đã tự làm mình bị thương thành như vậy, thật sự không phải em hành hung đâu."
Nói một hồi, trên màn hình hiển thị chảy ra hai hàng nước mắt dài như hai sợi mì.
Muội Bảo vỗ nhẹ vào vỏ trứng của robot nhỏ an ủi.
Thẩm Úc hỏi: "Con robot kia có bị thương nặng lắm không?"
Ivy mở ra hai tấm ảnh: "Vỏ ngoài bị lõm nhẹ, trên màn hình hiển thị có ba vết xước."
Bốn người nhìn vết lõm to bằng hạt lạc và những vết xước khó thấy bằng mắt thường, vô cùng cạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/5198057/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.