Nghe câu này, Tả Thần và Thẩm Úc cùng ngồi phịch xuống.
Dưới người Muội Bảo được lót một tấm vải vô trùng, cô nhóc cũng nằm ngay đơ trên bãi cát.
Ba người bắt đầu ăn tối.
Cuộc gọi thoại trên quang não vẫn đang được bật.
Tùy Thất nghe tiếng bọn họ ăn uống, ba người Muội Bảo thì nghe tiếng sột soạt khi Tùy Thất dẫm lên cát.
Hai bên đều cảm thấy yên lòng.
Nửa tiếng sau, Tùy Thất lại may mắn tìm được hai tấm Thẻ Lệnh Bạc Tinh Quang.
Khoảng cách giữa bốn người chưa đến năm cây số, Kho Hàng Tuỳ Thân không bị ngắt kết nối.
Thẻ lệnh có sẵn dây chuyền bạc.
Sau khi đeo Thẻ Lệnh Bạc Tinh Quang, ba người Thẩm Úc, Tả Thần và Muội Bảo không muốn chờ nữa, cả đám muốn đi tìm Tùy Thất.
Ba người không chút sợ hãi chạy về phía làn sương độc màu xanh đen.
Dưới màn đêm sâu thẳm, Tùy Thất tay cầm Cưa U Minh, miệng ngân nga hát, đi xuyên qua màn sương mù đen kịt.
Đi chưa đến hai mươi phút, cô chợt thấy ba bóng dáng quen thuộc lúc ẩn lúc hiện.
Sau khi ngây ngốc một lúc, Tùy Thất cất Cưa U Minh vào Kho Hàng Tuỳ Thân, sải bước chạy về phía bọn họ: "Muội Bảo, anh Thần, cậu Thẩm!"
Muội Bảo giòn giã đáp: "Dạ!"
Thẩm Úc lớn tiếng nói: "Là chúng tôi đây!"
Tả Thần lớn tiếng hỏi: "Người đối diện, có phải là chị Tùy xinh đẹp, tốt bụng, hơn nữa còn trâu bò của tôi không?"
Tùy Thất vừa chạy vừa cười: "Đúng rồi đấy!"
Sau khi gặp mặt, đầu tiên bốn người ôm chặt nhau một lúc.
Muội Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/5066981/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.