Tả Thần liếc nhìn đám sương độc cách bọn họ chưa đến một trăm mét, thu lại roi dài, đưa tay đặt lên vai Tùy Thất: "Chị Tùy, sương độc đến rồi, chúng ta về nhà cát trước đã."
Tùy Thất không động đậy, chỉ nhẹ giọng hỏi: "Giá trị sinh mệnh hiện tại của Muội Bảo là bao nhiêu?"
Tả Thần và Thẩm Úc vội vàng mở quang não ra xem, khoảnh khắc thấy giá trị sinh mệnh của Muội Bảo, sắc mặt hai người lập tức trắng bệch, một lúc lâu vẫn không nói nên lời.
Giọng Tùy Thất trầm xuống: "Bao nhiêu?"
Thẩm Úc nhíu mày đáp: "6."
Con số nguy hiểm này, như đám mây u ám nặng nề bao trùm lên trái tim đám người.
Không ai ngờ rằng, người đầu tiên bị loại trong số bọn họ lại là Muội Bảo.
Hơn nữa còn là bị loại vì bị thương nặng.
Tùy Thất khẽ chớp mắt, vận động lại dòng suy nghĩ đang trì trệ.
Cô suy nghĩ một lát, nói: "Pha Lê Phục Hồi nhận được ở Tinh cầu Tịch Tức, cho Muội Bảo dùng một viên đi."
Pha Lê Phục Hồi, sử dụng vật tư này khi giá trị sinh mệnh giảm xuống còn 5, có thể khiến giá trị sinh mệnh nhanh chóng hồi phục lên 60.
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Vẻ mặt Thẩm Úc phấn chấn hẳn: "Đúng vậy, sao tôi lại quên mất thứ đó chứ."
Vừa dứt lời, quang não trên cổ tay Muội Bảo lập tức ánh lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/5059844/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.