Kèm theo dòng chữ: "Đến rồi đây!"
Tùy Thất vừa thức cả đêm, đang chuẩn bị đi ngủ: "!"
Cô bật dậy, mở thẻ vị trí, chạy như bay về phía ba đồng đội thân yêu.
Mười phút sau, bốn người đội Trốn Khỏi thành công trùng phùng.
Muội Bảo nhảy cẫng lên, lao vào n.g.ự.c Tùy Thất: "Chị Tùy!"
Tùy Thất ôm chặt cô nhóc: "Cục cưng ngoan của chị."
Tả Thần và Thẩm Úc cũng dang tay, ôm hai người vào giữa.
Cảnh tượng ấm áp như vậy kéo dài chưa đến hai giây, đã bị tiếng 'ùng ục' réo rắt cắt ngang.
Ngay cả khi đã cách một lớp quần áo, Tùy Thất vẫn cảm nhận được sự rung động.
Bốn người đang ôm nhau cười ngặt nghẽo.
Tùy Thất cong mắt cười nói: "Ai thế, đói đến vậy à?"
Tả Thần thản nhiên vỗ bụng mình: "Đói thật đấy, vừa đói vừa buồn ngủ."
Thẩm Úc lấy một thanh năng lượng từ trong túi ra đưa cho Tả Thần: "Ăn cái này lót dạ đi, ngủ một giấc trước rồi tính, bây giờ không có sức nấu cơm."
Tả Thần bóc ra ăn ngay.
Tùy Thất ôm Muội Bảo, dẫn bọn họ đến chỗ râm mát mà cô ngủ.
"Qua hai ngày kiểm chứng của tôi, chỗ này đến bốn giờ chiều mới bị mặt trời chiếu đến, cứ yên tâm ngủ đi."
Tùy Thất xịt một ít t.h.u.ố.c đuổi côn trùng xung quanh, ôm Muội Bảo ngủ ở phía gần gốc cây, còn chuột sa huỳnh nhỏ thì cuộn mình trên đầu cô.
Thẩm Úc nằm cạnh Muội Bảo, Tả Thần ngủ ở ngoài cùng.
Bốn người lót mũ áo phao dưới đầu, nhắm mắt là ngủ.
Có đồng đội bên cạnh, Tùy Thất vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/5023351/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.