Vừa hay có thể che kín bốn người đang chen chúc nhau.
Bọn họ nắm chặt dây thừng, đề phòng lớp bảo vệ này có thể bị cơn gió dữ cuốn mất.
Cuối cùng, Tùy Thất dặn dò: "Dùng khăn lụa che miệng mũi lại."
Ba người lập tức làm theo.
Tùy Thất co người lại, mùi cát vàng xộc vào chóp mũi mỗi lúc một gắt.
Bão cát gầm rú tiến về nơi ẩn náu của đội Trốn Khỏi.
…
Tả Thần nằm nghiêng trong hố cát, tay chân chống vào thành hố, vững vàng che chở ba người Thẩm Úc dưới thân.
Muội Bảo được Tùy Thất và Thẩm Úc bảo vệ ở giữa, cả người chỉ để lộ nửa b.í.m tóc tết màu đen.
Cuồng phong gào thét, cát vàng tàn phá.
Những hạt cát xoay tròn với tốc độ cao điên cuồng đập vào những cành liễu cát phía trên hố, tạo ra tiếng lách tách kinh người.
Những cành liễu cát bị thổi đến mức rung lắc dữ dội, dường như có thể bị cuốn đi bất cứ lúc nào.
Vô số hạt cát cuồn cuộn chảy vào như nước qua các khe hở, phủ kín bốn người.
Cảm giác đè nén nặng nề kia, dường như cũng muốn chôn sống cả người ta.
Tùy Thất không thể mở mắt, việc hít thở cũng trở nên khó khăn.
Điều duy nhất cô có thể cảm nhận được là, sức nặng của đồng đội đang đè trên người, trở thành chỗ dựa vững chắc nhất trong hiểm cảnh.
Không biết qua bao lâu, ngay khi cô cho rằng mình sắp ngạt thở, tiếng 'lách tách' dày đặc khi hạt cát va chạm với cành liễu cát cuối cùng cũng yếu đi, tiếng gió gào thét dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/5003559/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.