Tùy Thất lắc đầu: "Việc xây dựng viện bồi dưỡng không thiếu chút sức lực cỏn con này của tôi. Nhưng nếu không có lương thì tôi thật sự không làm nổi công việc này."
Liên Quyết cố gắng thương lượng: "Không có chút đường sống nào để bàn bạc sao?"
Tùy Thất suy nghĩ một lát: "Vậy anh để tôi đi cạo tường đi, còn việc huấn luyện nấu ăn thì anh tìm người khác."
Liên Quyết: "Chúng ta vẫn nên bàn chuyện tiền lương đi."
Tùy Thất giơ ngón trỏ lên: "Mỗi ngày một nghìn tinh tế tệ."
Liên Quyết im lặng ba giây.
Trên Tinh cầu Lulia, phí huấn luyện nấu ăn của đầu bếp cao cấp, thấp nhất cũng là hai nghìn tinh tế tệ một giờ.
Tùy Thất không biết giá thị trường, ra sức tranh cãi: "Anh có biết một mình tôi dạy mười người vất vả thế nào không, công việc này mà thấp hơn một nghìn thì thật sự không được."
"Có trả lương không, anh nói một lời đi, không trả thì ngày mai tôi đi cạo tường."
Liên Quyết mở quang não, nhìn vào số dư 6379.80 của mình.
Anh cụp mắt, thao tác một lúc trên quang não, quang não trên cổ tay Tùy Thất chợt rung lên.
Cô cúi đầu nhìn, Liên Quyết đã chuyển cho cô một nghìn tinh tế tệ.
Đối phương trả tiền sòng phẳng như vậy, Tùy Thất lại có chút ngại ngùng.
Cô gãi chóp mũi: "Hôm nay chỉ làm việc nửa ngày, trả tôi năm trăm là được rồi."
Liên Quyết chậm rãi nói: "Cứ nhận đi."
"Cảm ơn ông chủ Liên."
Tùy Thất dứt khoát nhận tiền, đứng dậy tạm biệt: "Hôm nay tôi đã mệt mỏi cả về thể xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4906741/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.