Tả Thần chống cằm: "Vậy tôi sẽ mua cho Tống Dữ một ít quần áo."
Tùy Thất: "Còn tôi sẽ phụ trách mua đồ ăn ngon cho anh Diễn và Tống Dữ."
Thẩm Úc liếc nhìn đồng hồ: "Mới hơn bảy giờ thôi, hay là bây giờ chúng ta đi mua luôn?"
Tùy Thất: "Được."
Bốn người nhanh chóng bắt nhịp, đi thẳng đến khu phố thương mại lần trước, bắt đầu mua mua mua.
Thẩm Úc và Tùy Thất đi mua thực phẩm dinh dưỡng và đồ ăn.
Tả Thần và Muội Bảo đi mua quần áo và đồ chơi.
Vì mua quá nhiều, Tùy Thất vô thức đặt tay lên các túi mua sắm lớn nhỏ, định cất đồ vào Kho Hàng Tuỳ Thân.
Đợi một lúc lâu vẫn không nghe thấy thông báo nhận vật tư.
Lúc này cô mới sực nhớ ra hiện tại không phải đang ở trong trò chơi, không có Kho Hàng Tuỳ Thân để mình dùng.
Tự bị sự ngốc nghếch của mình làm cho bật cười, Tùy Thất đành phải gọi cho Ivan, bảo robot nhỏ mang đến bốn chiếc vali cỡ lớn.
Mua sắm đến một giờ sáng, bốn người xách theo bốn chiếc vali 30 inch đầy ắp trở về biệt thự.
Mua sắm rất tiêu hao thể lực, bốn người vừa về đến biệt thự đã lăn ra ngủ.
Ngủ đến hơn mười giờ mới tỉnh, ăn uống đơn giản, thu dọn đồ đạc.
Hai giờ chiều, đám người xách theo vali, ngồi lên phi thuyền tinh tế đi đến Tinh cầu Lulia.
Phi thuyền di chuyển rất nhanh, chỉ ba tiếng rưỡi đã đến cảng.
Sau khi Tùy Thất dẫn các đồng đội lên phi thuyền cỡ nhỏ, cô mở thẻ vị trí mà Tống Diễn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4889311/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.