Bùi Dực cười sảng khoái: "Chị Tùy, trong Tủ Lạnh Tùy Thân của anh Liên có rất nhiều nguyên liệu tươi ngon, bít tết, đùi cừu, cá diếc, thăn lợn, sườn non, tôm sú, cua lông, các loại rau củ và trái cây, cái gì cần cũng có."
Cậu ta đề nghị: "Những nguyên liệu này xem như là phí ở nhờ đêm nay, cho bọn em ở lại một đêm, ngày mai chúng ta ăn hết những nguyên liệu đó, thế nào?"
Tùy Thất vui vẻ sửa miệng: "Vậy thì ở lại đi."
Bùi Dực, Tân Dặc và Trần Tự đồng thanh nói: "Cảm ơn chị Tùy."
Ký túc xá của Thẩm Úc chỉ có hai phòng ngủ.
Tùy Thất, Muội Bảo và Hàn Yên ngủ phòng chính, Tân Dặc ở phòng phụ.
Mấy thanh niên còn lại thì lấy ra mấy chiếc chăn, trải chiếu ngủ ngoài phòng khách.
Tiếng hít thở đều đều nhanh chóng vang lên, chỉ có một mình robot Tả Thần là tỉnh táo.
Anh ta nhắn tin cho Thẩm Úc, nói về việc bốn người đội Săn Lùng Hoang Dã ở lại.
Bốn giờ rạng sáng, Thẩm Úc mệt mỏi rã rời mở cửa phòng, màn hình hiển thị khuôn mặt của Tả Thần sáng lên.
Ánh sáng xanh lam dịu nhẹ bừng lên trong căn phòng tối đen.
Thẩm Úc đi theo ánh sáng mờ ảo đến bên cạnh Tả Thần.
Tả Thần nhích vào trong, nhường cho Thẩm Úc một chỗ ngủ nhỏ.
Thẩm Úc nhỏ giọng hỏi: "Đội Săn Lùng Hoang Dã đến đây có chuyện gì à?"
Tả Thần nhìn quầng thâm đậm dưới mắt cậu ta, khẽ nói: "Ngày mai giải thích với cậu sau, ngủ trước đi đã."
Thẩm Úc thuận thế nhắm mắt lại, chưa đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4704129/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.