Tùy Thất cười, điểm vào chóp mũi cô nhóc: "Là khuôn mặt này đẹp, hay là khuôn mặt vốn có của chị đẹp hơn?"
"Đương nhiên là khuôn mặt vốn có của chị đẹp hơn rồi." Muội Bảo không chút do dự nói.
Cô nhóc ôm cổ Tùy Thất: "Vì chị đang dùng khuôn mặt này, nên em mới thấy đẹp trai."
Tùy Thất được Muội Bảo dỗ dành đến mức trong lòng nở hoa: "Quả nhiên những việc như khen người vẫn phải để Muội Bảo nhà ta ra tay."
Lục Nhung gật đầu đồng tình, cô ta đứng dậy, nhìn con robot màu đen bên cạnh hỏi: "Sao lại vác một con robot về thế?"
Tùy Thất đặt Muội Bảo xuống đất, trả lời: "Là anh Thần của chúng ta đấy."
"Anh Thần?" Muội Bảo nhìn con robot màu đen có vỏ ngoài móp méo, cánh tay phải vặn vẹo nọ.
Tả Thần giơ cánh tay trái lành lặn lên vẫy nhẹ, chào hỏi mấy người bọn họ.
Muội Bảo nắm lấy ngón tay máy màu đen của anh ta: "Anh Thần, anh ngầu quá đi."
Tả Thần nắm lại tay Muội Bảo lắc lắc.
Muội Bảo nghiêng đầu: "Anh Thần, sao anh không nói gì thế?"
Tả Thần chỉ vào cổ họng mình rồi lắc đầu.
Tùy Thất hiểu ý: "Robot câm à?"
Tả Thần đưa tay búng vào chân cô một cái.
"Ái da." Cô cười, xoa bắp chân của mình: "Tôi sai rồi anh Thần, anh đừng búng nữa, sức tay của robot hơi bị mạnh đấy."
Hàn Yên ngồi xổm bên phải Tả Thần, chỉ vào các đường dây điện bị hở ở cổ anh ta, nói: "Mô-đun tổng hợp giọng nói bị hỏng rồi, loa cũng bị hư nhẹ."
Mấy người Tùy Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4691078/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.