Tùy Thất dắt tay Muội Bảo đứng dậy: "Đi thôi, đi tạm biệt Hành Tuyết và những người khác nào." 
 Bốn người đi đến sảnh trước, Lâm Hành Tuyết đang ngồi trên ghế sô pha đợi bọn họ. 
 Cô ấy khẽ cười: "Chào buổi sáng, đi cùng nhau nhé." 
 Tùy Thất ngơ ra hai giây, sau đó ngạc nhiên hỏi: "Cô cũng định rời khỏi Tinh cầu Tịch Tức sao?" 
 "Ừm, không khí ở đây đã không còn thích hợp để người thú sinh tồn nữa." Lâm Hành Tuyết vừa nói vừa đi đến cửa. 
 Bốn người đội Trốn Khỏi cũng đi theo cô ấy ra ngoài, líu lo hỏi han. 
 Tùy Thất: "Các cô đi đâu vậy, đã có chỗ ở chưa?" 
 "Đến tổ chức cứu trợ người thú của Tinh cầu Vân Đô." 
 Muội Bảo: "Các người thú khác cũng sẽ đi cùng chị sao?" 
 "Ừm, tất cả cư dân bản địa trên Tinh cầu Tịch Tức đều phải rời khỏi đây." 
 Thẩm Úc: "Không khí trên Tinh cầu Vân Đô rất tốt, ở đó, nhất định mọi người cũng sống được lâu hơn." 
 Lâm Hành Tuyết cười nói cảm ơn. 
 Tùy Thất bước lên trước hai bước, ghé sát vào tai cô ấy hỏi: "Có phải các cô đã đạt được thỏa thuận gì đó với ban tổ chức không?" 
 Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333 
Lâm Hành Tuyết gật đầu: "Nói đơn giản thì là bảo chúng tôi trước khi rời đi, chơi trò chơi với mọi người." 
Tùy Thất hỏi thẳng: "Vậy ban tổ chức không trả tiền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640553/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.