Giá trị dị hóa của cả bốn đều nằm trong khoảng 90.
Trên cổ mỗi cô bé lại đeo một viên pha lê màu xanh lam phát sáng, tỏa ra ánh sáng ôn hòa trong đêm tối.
Mi tâm Tùy Thất khẽ nhíu lại.
Cô có tội, không ngờ lại để bốn cô bé khiêng mình đi lâu như vậy.
Cô bé có khuôn mặt tròn trịa nói rõ ràng rành mạch: "Chào các chị, em tên là Lãng Khinh Ngư, chào mừng đến với nhà của em."
"Đây là ba em gái của em, Lãng Nguyệt Tịch, Lãng Tùy Phong, Lãng Niệm Niệm."
Ba em gái của cô bé ngại ngùng cười.
Tùy Thất chân thành khen ngợi: "Tên của các em hay thật đấy."
"Chị là Tùy Thất, còn đây là Liên Quyết."
"Cảm ơn các em đã đưa chị về nhà làm khách."
Lãng Khinh Ngư xua tay: "Đừng khách sáo, mau vào đi."
"Chờ một chút, chị thu dọn lều đã."
Mèo nhỏ Liên nhảy khỏi vai cô, Tùy Thất nhanh chóng thu dọn lều, quàng cả những vật tư bên trong lên lưng.
"Được rồi, đi thôi."
Lãng Khinh Ngư và ba em gái đi về phía một hang động dưới chân vách đá bị xói mòn.
Tùy Thất đặt mèo nhỏ Liên trở lại vai, cất bước đi theo.
"Chị ơi, ở đây có nhiều đá lắm, chị đi chậm thôi nhé." Lãng Khinh Ngư đứng ở cửa hang nhắc nhở cô.
"Được." Tùy Thất gật đầu đáp.
Cửa hang động vừa tối đen vừa chật hẹp, Tùy Thất bật đèn lặn trên cổ tay, cúi người đi qua cửa hang.
Dưới chân có rất nhiều đá vụn, cô một tay vác lều, một tay bảo vệ mèo nhỏ Liên trên vai, đi vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640542/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.