Nơi lông vũ đi qua, da thịt lập tức nổi lên những vệt m.á.u đen, độc tố ăn mòn da thịt, miệng vết thương lan rộng xung quanh bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
"A! Mày làm gì tao rồi!"
Cơ thể gã ta run rẩy kịch liệt vì đau đớn, đôi cánh đen mất kiểm soát vỗ đập loạn xạ.
Tùy Thất dùng cây gậy chống đẩy nhẹ vào vai gã ta: "Xuống đi nào."
Gã ta hoàn toàn mất thăng bằng, cơ thể rơi thẳng từ trên cao xuống, đập mạnh vào mặt sông bên dưới.
"Ầm" một tiếng vang dội, mặt nước nổ tung, từng đợt bọt nước b.ắ.n lên.
Trận chiến kết thúc rất nhanh chóng.
Thẩm Úc thu cánh lại, từ từ hạ xuống, đặt Tùy Thất vững vàng trên mặt đất.
Hai người vừa đứng vững, từ trong lòng sông đã truyền ra giọng điện tử mơ hồ.
「Phát hiện giá trị sinh mệnh của người chơi dưới 5, sau ba giây sẽ bị cưỡng chế loại, đã gửi tín hiệu cầu cứu khẩn cấp đến tàu y tế.」
Trên mặt sông không thấy bóng dáng của người chơi cánh đen, chỉ có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng cảnh báo bị loại phát ra từ quang não.
Tùy Thất giơ ngón cái lên với Thẩm Úc: "Cậu Thẩm, lợi hại!"
Thẩm Úc dang nhẹ hai cánh, rất hài lòng với màn thể hiện vừa rồi của mình.
Tùy Thất mở quang não, báo bình an cho Tả Thần và Muội Bảo.
Cô đứng tại chỗ cẩn thận cảm ứng một hồi, lập tức đi thẳng về phía bờ sông: "Đến cũng đã đến rồi, tiện tay lấy một ít vật tư vậy."
Thẩm Úc thu cánh lại, nhấc chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640525/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.