"Ồ." Tùy Thất thời gian đấu khẩu với , hỏi : "Vậy mấy chặn gì?"
Lục Nhung đáp: "Chúng thuê một tấm lưới điện."
"Được thôi." Tùy Thất : "Gọi một tiếng chị Tùy xem, cho thuê ngay."
"Cô tưởng bở !" Giang Trần quả quyết từ chối: "Cô còn nhỏ hơn một tuổi đấy, gọi một tiếng Giang thì còn … Áu!"
Lục Nhung véo mạnh thịt cánh tay : "Bao giờ cái miệng thiếu đánh của mới sửa đây."
Cô dứt khoát : "Cậu gọi, chị gọi."
Lục Nhung đầu , rõ ràng rành mạch gọi ba tiếng chị Tùy.
Tùy Thất vô cùng hài lòng, chỉ về phía : "Đi tìm Duby thuê, một tiếng mười nghìn tinh tế tệ."
Lục Nhung đáp một tiếng "Được", ký giấy nợ quang não của Tùy Thất, đó kéo Giang Trần đang lải nhải ngừng tìm Duby lấy lưới điện.
Tùy Thất dùng suy nghĩ gọi Duby: "Duby, Duby, nhận xin trả lời."
Duby đang bận đánh , lời ít ý nhiều đáp: "Mời chủ nhân ."
"Lục Nhung và Giang Trần thuê một tấm lưới điện, lát nữa sẽ qua tìm em lấy."
Duby đáp một chữ: "Vâng."
Người bên trái , Tùy Thất đầu Liên Quyết bên .
… Người ? Trong lúc quanh, đột nhiên cô cảm thấy quả cầu điểm vác vai trái dường như nhẹ nhiều.
Tùy Thất lập tức đầu , chỉ thấy Liên Quyết từ lúc nào lưng cô.
Anh cầm hai đoạn gỗ nhỏ dài đũa, xuyên qua khe hở nhỏ của lưới điện, gắp chính xác từng quả cầu điểm màu đỏ , vững vàng cho túi vải đeo bên hông.
Túi vải to cỡ lòng bàn tay, căng phồng.
Những viên bi thủy tinh nhỏ trơn tuột như , gắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640491/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.