Thứ thu hút ánh mắt của cô, không phải là bản thân chiếc áo, mà là thẻ tên học sinh trên n.g.ự.c trái chiếc áo.
Chữ viết trên đó đã phai màu, nhưng hình dạng, kích thước và chất liệu của tấm thẻ tên màu trắng đó, lại giống hệt như tấm thẻ trắng trống không.
Cô treo áo đồng phục lại vào tủ quần áo, cất các vật tư khác vào kho, chỉ để lại tấm thẻ trắng đó.
Liên Quyết khoanh tay dựa vào một bên tủ quần áo, thu hết hành động của cô vào mắt: "Có phát hiện gì à?"
Cô mân mê tấm thẻ trong tay: "Có lẽ nó không hề trống không."
"Chỉ là chúng ta không thể thấy được thôi."
Tùy Thất nói xong lập tức lấy ra thiết bị nhận dạng tìm được trong khe nứt ở cột chỗ hầm ngầm.
Tác dụng của nó chỉ có một: nhận dạng tất cả các ký tự và hình ảnh hiện có.
Cô nhấn công tắc của thiết bị nhận dạng, màn hình nhận dạng quang học ở đáy phát ra ánh sáng xanh, chiếu lên tấm thẻ trắng.
Giữa tấm thẻ trống không, đột nhiên hiện ra hai chữ màu đen.
Tùy Thất nhìn rõ hai chữ kia càng thêm kinh ngạc, vì cái tên hiện ra, vừa hay lại là người quen cũ của cô: Lâm Phong.
Tùy Thất giác ngộ: Thẻ trắng, thì ra là thẻ tên của người chơi.
Mặt trước là họ tên người chơi, mặt sau là tên đội người đó.
Hai người nhìn nhau, lấy hết tất cả thẻ trong mớ vật tư ra.
Trừ tấm có ghi tên Lâm Phong, Tùy Thất còn ba tấm thẻ trắng và hai tấm thẻ đen.
Liên Quyết có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640454/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.