"Được thôi." Tùy Thất đeo găng tay chống cắt, di chuyển cây bút chì trong tay, ước chừng kích thước của khe lõm hình trái tim, vẽ phác thảo lên miếng gỗ trong tay, bắt đầu làm.
Cô chưa từng khắc gỗ, nhưng đã lướt xem rất nhiều video điêu khắc gỗ trên mạng, đại khái vẫn biết nên làm thế nào.
Cô cầm cưa lọng cặm cụi loại bỏ những phần gỗ thừa.
Búp bê gỗ không một mảnh vải mở to đôi mắt tròn xoe, mắt không chớp nhìn chằm chằm Tùy Thất đang làm việc.
Cô khựng lại, dừng động tác.
Sau đó lấy ra mấy bộ tóc giả và một ít vải vóc từ trong kho, vỗ lên đầu búp bê gỗ: "Đi chọn tóc giả và loại vải mà đằng ấy thích đi."
"Được!" Búp bê gỗ giòn giã đáp một tiếng, lon ton chạy đi chọn.
Sau khi cưa miếng gỗ thành hình dạng sơ bộ, Tùy Thất vừa gọt vừa cắt tạo ra một trái tim hoàn hảo, tiếp đó lại dùng d.a.o khắc chỉnh sửa các chi tiết, cuối cùng quét một lớp sơn màu đỏ lên, hoàn tất.
Cô xoa ngón tay hơi đau nhức, nhìn tác phẩm điêu khắc gỗ đầu tiên của mình, tỏ vẻ vô cùng hài lòng.
Búp bê gỗ nhỏ nhắn đội một bộ tóc giả màu trắng bạc xiêu vẹo, đến cạnh Tùy Thất, cẩn thận nhìn trái tim kia: "Đẹp quá."
Tùy Thất cong khóe miệng: "Đằng ấy cũng rất có mắt thẩm mỹ đấy."
Đợi sơn khô hẳn, cô vùi trái tim gỗ vào đống quần áo, nói với búp bê gỗ: "Được rồi, đi tìm tim đi."
Nó lao vào đống quần áo, hai mắt sáng long lanh, sột soạt một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640444/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.