Đợi đến khi hai người hoàn toàn hồi phục, Tùy Thất lấy ra mấy bộ quần áo sạch và hai đôi giày chiến thuật đưa qua.
"Áo khoác lông vũ chỉ còn một chiếc thôi."
Còn là chiếc áo mà Thẩm Úc đã thay ra khi bị thương ở tay lúc trước.
"Cảm ơn." Tống Diễn vươn cánh tay trần trụi ra khỏi chăn nhận lấy quần áo, sau đó nhanh chóng rụt lại.
"Áo khoác lông vũ để Tiểu Dữ mặc đi, tôi chịu lạnh được, mặc áo khoác gió là được."
"Được, vậy bên trong anh mặc dày thêm một chút."
Sau khi dặn dò xong, Tùy Thất dắt Muội Bảo ra khỏi lều, Tả Thần và Thẩm Úc cũng đi theo bọn họ ra ngoài.
Bốn người đứng sóng vai trên tảng băng trôi, cách mặt hồ xanh thẳm, xa xăm nhìn về phía những người chơi đã đến khu vực an toàn ở đối diện.
Muội Bảo ngơ ngác gãi đầu: "Chị Tùy, sao chúng ta lại ra ngoài vậy?"
Tùy Thất hạ giọng nói: "Anh Diễn và anh Tiểu Dữ của em ngại đấy, chúng ta ở trong đó, hai người họ không dám thay quần áo."
"Ồ~" Muội Bảo cái hiểu cái không gật đầu.
Tả Thần cười búng trán Muội Bảo một cái.
Không lâu sau, Tống Diễn và Tống Dữ mặc quần áo xong cũng đi ra.
Nếu mọi người cảm thấy thích phong cách dịch truyện của mình thì có thể ghé qua Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333
Tống Diễn trả lại áo mưa Tinh Ngự cho Tùy Thất, rồi dùng nắm tay lần lượt đ.ấ.m nhẹ vào bốn người đội Trốn Khỏi: "Lại nợ mọi người thêm lần nữa."
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640435/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.