Phòng cách vách của Lưu Thiên Hàn có gian chuyên để quần áo.
Phòng thay đồ rất lớn, rộng tới mức có thể sánh với căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách của hộ gia đình bình thường.
Nhưng quần áo của Lưu Thiên Hàn cũng không nhiều. Đồ của anh chỉ chiếm chưa tới một phần tư phòng thay đồ.
Hơn nữa, ngày thường anh thích mặc đồ đen. Vì thế, trong đống quần áo của anh, đa số đều là màu đen thẫm.
Nhưng cho dù là màu đen đơn điệu nhất này, mặc lên người anh cũng trở nên ưa nhìn khó tả.
Có một số người là giá treo quần áo bẩm sinh, bất kể khoác lên người bộ nào cũng đều rất ưa nhìn.
Trong phòng thay đồ rộng như vậy, thứ còn lại đều là đồ của phụ nữ.
Đồ mùa xuân, mùa hè, mùa thu, mùa đông…
Còn có đủ kiểu mũ cùng phụ kiện, thứ gì cũng có.
Thời đại học, Nhan Nhã Tịnh theo học ngành thiết kế quần áo, dĩ nhiên cô hiểu sơ về mấy nhãn hiệu quần áo này.
Quần áo trong phòng thay đồ đa số đều là đồ của thương hiệu Tận Minh. Dù chọn đại một bộ thì giá cũng đắt đến mức hù chết người ta.
Túi xách đều là thương hiệu trực thuộc của Lưu Thị, mẫu rẻ nhất cũng phải lên đến tám con số.
Phô trương nhất là châu báu đựng đầy tủ.
Cũng đều là thương hiệu Mystery trực thuộc của Lưu Thị, chọn đại một thứ cũng đủ để người bình thường ăn no mấy năm liền, lóa mắt đến độ xém chút làm mù đôi mắt cún của Nhan Nhã Tịnh, muốn xa xỉ cỡ nào thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309591/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.