Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Chu Tịnh này thật sự rất đáng ghét, cố ý chọc vào nỗi đau của mình. Nếu không phải cô luôn nhắc nhở bản thân mình phải làm thục nữ thì đã giáng một bạt tai cho Chu Tịnh này văng ra xa rồi.
Chu Tịnh như thể bỗng nhớ ra điều gì đó, cô ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Chuyện có người gả làm mợ Lưu cũng chưa chắc để cô giúp lo toan. Dù gì cậu Lưu đã chết rồi, cô cũng không tính là con dâu của nhà họ Lưu nữa. Nghe nói bây giờ cô đã bị nhà họ Lưu đuổi ra khỏi nhà rồi phải không?”
“Haiz, thật là đáng thương. Ban đầu tất cả mọi người đều rất ngưỡng mộ cô, hâm mộ cô tốt số có thể gả cho cậu Lưu. Thật đáng tiếc, cậu Lưu chết trẻ, cho dù cô sinh hai đứa con cho nhà họ Lưu thì tới cuối cùng vẫn là xôi hỏng bỏng không.”
Câu nói này của Chu Tịnh đâm chọc quá ghê gớm, Tôn Lệ đã sắp không thể nghe tiếp. Cô ta không khỏi lên tiếng: “Chu Tịnh, cô đừng có quá đáng!”
Chu Tịnh hơi sợ tính cách mạnh mẽ của Tôn Lệ, dù sao cô ta cũng nói đã miệng rồi, nên không định ép sát tiếp nữa.
Đỗ Nghị cảm thấy gương mặt nhỏ tái nhợt của Nhan Nhã Tịnh thật sự cũng hơi đáng thương, anh ta vội tới giảng hòa: “Mọi người đừng nói nữa, chúng ta chơi nói thật hay thử thách tiếp đi.”
Có lẽ do tâm trạng kém nên vận may cũng sẽ trở nên kém đi. Vòng nói thật lòng hay thử thách này, Nhan Nhã Tịnh lại rút phải bom.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309508/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.