Cuối cùng Nhan Nhã Tịnh vẫn không đủ kiên nhẫn, bèn hỏi câu này.
Lưu Thiên Hàn không trả lời ngay, anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh. Trái tim nhỏ của Nhan Nhã Tịnh đập loạn xạ, cô phát hiện mình hơi xấu xa, lúc này mà trong đầu cô lại hiện ra câu nói không đứng đắn của Cao Bắc Vinh.
Cưa đổ anh ấy, nô dịch anh ấy, chinh phục anh ấy!
Cô nghĩ, nếu Lưu Thiên Hàn thật sự muốn cô lấy thân báo đáp thì tiếp đó cô nhất định phải sử dụng đến bảy mươi hai loại võ nghệ, cưa đổ anh, nô dịch anh, chinh phục anh, tiện thể thử đủ các tư thế mới với anh.
Nhưng bất ngờ là Lưu Thiên Hàn không yêu cầu cô lấy thân báo đáp, mà lại nhìn cô với vẻ sâu xa: “Nhan Nhã Tịnh, tôi đói rồi.”
“Hả?” Nhan Nhã Tịnh ngẩn ra, anh đói bụng thì cô phải báo đáp bằng cách nào? Chẳng lẽ cô có thể biến thành sủi cảo cho anh ăn một bữa no?
“Nấu cơm cho tôi đi!” Lưu Thiên Hàn hùng hồn nói với Nhan Nhã Tịnh.
Ai muốn nấu cơm cho anh chứ! Tôi còn phải đi ăn bữa tối tình yêu đây này!
Nhan Nhã Tịnh vốn định trả lời Lưu Thiên Hàn hai câu này với điệu bộ cao quý và lạnh lùng, nhưng nhìn khuôn mặt cô đã mong nhớ ngày đêm kia, cuối cùng cô vẫn không nói ra được.
Cô không đành lòng.
Cô thích anh như vậy, sao có thể đành lòng để anh đói bụng chứ?
Với lại đã lâu lắm rồi cô không nấu cơm cho anh Lưu, mặc dù tài nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309497/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.