“Anh Lưu, anh sao vậy?”
Nhan Nhã Tịnh bị hành động đột ngột này của Lưu Thiên Hàn dọa cho giật nảy mình, cô dùng sức ôm lấy cánh tay Lưu Thiên Hàn, trong mắt không che giấu nổi sự lo lắng.
Từ trước đến nay Lưu Thiên Hàn vẫn luôn lạnh lùng cấm dục, đương nhiên diễn xuất không thể nhuần nhuyễn được như Lâm Tiêu.
Anh hơi xấu hổ mà cau mày lại, giọng nói cứng nhắc: “Anh khó chịu quá, có lẽ... có lẽ là bị bệnh rồi.”
Nhìn thấy diễn xuất vụng về này của Lưu Thiên Hàn, Lâm Tiêu ở bên cạnh suýt chút nữa thì bật cười thành tiếng.
Vừa nãy còn chê anh ta không ngại làm chuyện gian trá cơ mà?
Giờ Lưu Cửu lại cố tình giả vờ yếu đuối như thế này là vì điều gì đây!
Quan tâm ắt sẽ loạn, Nhan Nhã Tịnh lại không nhận ra rằng Lưu Thiên Hàn đang cố ý giả vờ, cô đau lòng nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn: “Không phải là bị sốt đấy chứ? Anh Lưu, để em đi lấy kẹp nhiệt độ đo cho anh nhé.”
“Không cần đâu!” Lưu Thiên Hàn sợ bị vạch trần, vội vàng nói: “Anh chỉ thấy khó chịu thôi, có đo nhiệt độ cũng vô ích.”
Nhan Nhã Tịnh lặng lẽ đặt đầu ngón tay lên trên cổ tay Lưu Thiên Hàn, tràn đầy năng lượng, khí huyết sục sôi, mạch đập ổn định và khỏe mạnh, đây cũng gọi là bị bệnh hả?
Đang đùa cô đấy à!
Giỏi lắm!
Nhan Nhã Tịnh ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Lưu Thiên Hàn: “Anh Lưu, vậy làm thế nào mới có ích đây?”
“Không cần làm gì cả, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309465/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.