Trong lòng An Tình chấn động: “Anh Mục Hàng, sao anh đột nhiên lại hỏi như thế?” Không phải, không phải là anh ấy đã điều tra rõ ràng thật ra sáu năm trước là cô ta cố ý té xuống lầu? Không đâu! An Tình lắc đầu liên tục, anh không có khả năng điều tra rõ ràng. Trong biệt thự Chiến Mục Hàng không có camera, hiện trường xảy ra vụ án chỉ có cô ta và Tô Thu Quỳnh, chỉ cần cô ta không thừa nhận thì cả đời này Tô Thu Quỳnh phải gánh chịu nổi oan giết chết con cô ta. Nghĩ như vậy, An Tình dần dần tỉnh táo lại, cô ta nắm lấy tay Chiến Mục Hàng: “Anh Mục Hàng, em không biết tại sao anh lại hỏi em câu hỏi này, nhưng mà em có thể nói rõ cho anh biết là Tô Thu Quỳnh đã giết chết con của chúng ta.” “Nếu như không phải Tô Thu Quỳnh đẩy em đến cầu thang, chẳng lẽ tự em cố ý té xuống à? Đây chính là con của chúng ta đó, anh Mục Hàng, em muốn sinh con cho anh như thế, làm sao em có thể giết chết con của chúng ta được.” Chiến Mục Hàng uể oải đứng dậy, anh ta tự giễu bật cười. Đúng vậy, cho dù An Tình có ác độc đến đâu thì cô ta cũng không thể nào giết chết con ruột mình. Rốt cục là câu hỏi này của anh ta là muốn hỏi cái gì. “An Tình, sau này đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa.” Rất lâu rất lâu về sau, Chiến Mục Hàng lạnh lùng mở miệng nói. An Tình bỗng nhiên trợn to mắt: “Anh Mục Hàng, lời này của anh là có ý gì, anh như vậy là không đồng ý cưới em?” “Anh Mục Hàng, thiệp mời kết hôn của chúng ta đều đã được gửi đi, nếu như anh không chịu cưới em, anh kêu sau này em làm người như thế nào đây? Anh Mục Hàng, anh đừng ép em vào chỗ chết.” “An Tình, tìm cái chết là chuyện của cô.” Nghe thấy câu nói vô tình của Chiến Mục Hàng, An Tình như bị sét đánh. Tìm cái chết là chuyện của cô ta... Cái gì gọi là tìm cái chết là chuyện của cô ta? Anh đang mặc kệ chuyện sống chết của mình à? An Tình chưa từng bất lực, khủng hoảng như thế. Trước kia, mặc kệ cô ta chọc giận Chiến Mục Hàng như thế nào, chỉ cần cô ta một khóc hai nháo ba treo cổ, chắc chắn anh ta sẽ thỏa hiệp, nhưng mà bây giờ thậm chí lấy cái chết ra rồi mà cô ta vẫn không thể uy hiếp anh. Vì Tô Thu Quỳnh, anh ta lại đối xử với mình hung ác như thế, Tô Thu Quỳnh, đều là do con hồ ly tinh Tô Thu Quỳnh. An Tình bổ nhào bên cạnh chân Chiến Mục Hàng, cô ta ôm chặt lấy chân anh ta, ngửa mặt lên, nước mắt đằm đìa nhìn chăm chú vào anh ta: “Anh Mục Hàng, đúng thật tìm cái chết là chuyện của em, nhưng mà anh Mục Hàng à, anh quên rồi ư? Anh đã quên em cứu anh ra từ trong hỏa hoạn như thế nào rồi ư?” An Tình duỗi cánh tay phải với vết bỏng rõ ràng của mình ra: “Anh Mục Hàng, anh nhìn đi, đây là vì cứu anh nên mới có nó, vết sẹo này mãi mãi không thể trị được.” “Em vì anh mà để lại vết thương cả một đời, nhưng cuộc đời mà anh đã hứa hẹn với em đâu? Hóa ra lời hứa mà em đánh đổi cả mạng sống để có được còn không lâu dài bằng vết thương này.” Vết sẹo trên cánh tay phải của An Tình không lớn không nhỏ, thật sự không phải là bởi vì cứu Chiến Mục Hàng mà để lại. Trong trận hỏa hoạn lần đó, Chiến Mục Hàng được Tô Thu Quỳnh cứu ra, cô ta thừa dịp lúc Tô Thu Quỳnh không có chuẩn bị mà đánh Tô Thu Quỳnh ngất xỉu. Vết sẹo đó là do cô ta kéo Tô Thu Quỳnh vào trong đám cháy nên mới để lại. Chỉ là kéo được một nửa, ba mẹ Chiến Mục Hàng chạy tới, cô ta chỉ có thể giả vờ như là cứu Chiến Mục Hàng, xong rồi lại cứu Tô Thu Quỳnh. Chiến Mục Hàng không nói gì, ánh mắt thâm sâu khó lường nhìn chăm chú vào vết thương trên cánh tay phải của An Tình, An Tình luôn dùng ơn cứu mạng để chi phối anh ta, thật sự rất buồn nôn. Nhưng Chiến Mục Hàng anh ta là người có ơn tất báo, An Tình đã cứu mạng anh ta, đây là sự thật mãi mãi không thể xóa nhòa, cho dù anh ta có ghét An Tình đến cỡ nào thì cũng không thể thật sự nhìn cô ta tìm cái chết. Thấy Chiến Mục Hàng hơi dao động, An Tình không ngừng nói: “Anh Mục Hàng, không phải là em đòi anh phải báo ơn. Em thật lòng yêu anh, mà em sợ hãi mất đi anh, hơn nữa anh cũng biết em là người ưa sĩ diện, mọi người đã biết em sắp kết hôn với anh, bỗng nhiên anh không cần em nữa, em chắc chắn sẽ trở thành trò cười trong giới.” “Có bị người cười chết em cũng không quan tâm, nhưng mà em không muốn ba mẹ em bị người khác phỉ bán. Anh Mục Hàng, coi như em cầu xin anh đi, cầu xin anh đừng bỏ mặc em có được không?” “An Tình, tôi cưới cô.” Chiến Mục Hàng nói rõ từng chữ, không hề rung động chút nào, dường như An Tình đối với anh ta chỉ là một người xa lạ: “Nhưng thứ mà tôi có thể cho cô cũng chỉ là vị trí mợ Chiến mà thôi.” “An Tình, cô tự giải quyết cho tốt đi.” Nói xong lời này, Chiến Mục Hàng không hề quay đầu lại mà lạnh lùng quay người đi. An Tình không để ý tới quần áo trên người mình, cô ta khó khăn ngồi sụp xuống đất, như là người mất hồn. Cái gì gọi là thứ mà anh ta có thể cho cô cũng chỉ là vị trí mợ Chiến mà thôi? Có phải là cho dù có cưới cô ta thì anh vẫn muốn dây dưa không rõ với con tiện nhân Tô Thu Quỳnh? Dựa vào cái gì chứ. An Tình siết chặt nắm đấm, hận đến nghiến răng nghiến lợi, có phải chỉ cần để Tô Thu Quỳnh biến mất thì anh mới có thể đồng ý liếc nhìn cô ta một cái? Lúc An Tình đang vắt óc suy nghĩ phải làm như thế nào để Tô Thu Quỳnh không thể ngóc đầu lên nổi, điện thoại cô ta liền nhận được tin tức. "Nhất Niệm" một lần nữa trở thành ca khúc đứng đầu trong bảng xếp hạng âm nhạc nước C, Tô Thu Quỳnh biến thành nhân vương mới? Tô Thu Quỳnh? An Tình tưởng là có người trùng tên trùng họ với Tô Thu Quỳnh, nhưng mà sau khi mở tin tức này ra, mới phát hiện Tô Thu Quỳnh trong tin tức này nhắc tới chính là Tô Thu Quỳnh mà cô ta biết. Sau khi video Tô Thu Quỳnh thu "Nhất Niệm" được đăng lên trên mạng, nó đã được hàng nghìn người tìm kiếm và được vô số cư dân mạng khen ngợi. Vốn dĩ mọi người cho rằng Tô Thu Quỳnh chỉ là một cô ca sĩ có vẻ ngoài xấu xí, sau khi Tôn Lệ đăng một đoạn video Tô Thu Quỳnh ở phòng thu, mạng xã hội liền sôi sục. Gương mặt đó, dùng mấy chữ thịnh thế mỹ nhân cũng không đủ để hình dung, hoàn toàn vượt xa những youtuber khác. Tiếng hát của Tô Thu Quỳnh khiến vô số người si mê, cộng thêm gương mặt nghiêng nước nghiêng thành, trong nháy mắt tiếng tăm của cô gần như có thể đuổi kịp mấy thiên hậu gạo cội. Trong ngành giải trí không thiếu người một đêm thành danh, nhưng tốc độ nổi tiếng của Tô Thu Quỳnh phải khiến người khác sợ hãi thán phục. Có rất nhiều người có sức ảnh hưởng quan trọng trong giới giải trí đều khen ngợi giọng hát của Tô Thu Quỳnh, một nhạc sĩ kim bài cất bút nhiều năm, vậy mà lại đăng facebook nói muốn tự mình ra bài hát mới cho Tô Thu Quỳnh, Tô Thu Quỳnh không muốn nổi tiếng thì cũng khó khăn. Sau khi nhạc sĩ kim bài đó đăng facebook, phòng làm việc "Thịnh Thế Y Phi" cũng lên tiếng, ca khúc chủ đề "Vô Trần" trong "Thịnh Thế Y Phi" được định cho Tô Thu Quỳnh. Có rất nhiều chương trình âm nhạc muốn hợp tác với Tô Thu Quỳnh, đại ngôn hàng hiệu thi nhau mà tới, tiếng tăm của Tô Thu Quỳnh liền nổi lên bần bật. An Tình dùng sức ấn vào tin tức liên quan tới Tô Thu Quỳnh, cô ta tức giận đến nỗi gương mặt vặn vẹo đáng sợ. Năm đó, cô ta cho người chặt ngón út của Tô Thu Quỳnh ở trong tù cũng là bởi vì cô ta chán ghét khả năng tuyệt vời của Tô Thu Quỳnh. Không phải mọi người đã nói Tô Thu Quỳnh có một đôi tay biết đánh đàn, viết thơ à, thế thì cô ta sẽ phá hủy đôi tay này. Cô ta tuyệt nhiên không ngờ tới, cho dù cô ta đã hủy hoại tay của Tô Thu Quỳnh, nhưng Tô Thu Quỳnh vẫn có thể dựa vào cổ họng của mình mà nổi tiếng. Là nữ thần trong lòng vô số người, có đúng không? An Tình điên cuồng cười, cô ta muốn xem xem, đợi đến khi mọi người đều biết Tô Thu Quỳnh đã từng ngồi tù thì có còn ai xem tên hung thủ giết người như là nữ thần nữa không.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]