Bị Lưu Thiên Hàn giày vò thê thảm đến mức Nhan Nhã Tịnh chẳng còn sức ăn cơm.
Thật ra Lưu Thiên Hàn cũng thấy mình hơi quá đáng, anh ôm cô, vô cùng chu đáo đút cô ăn cơm.
Nhan Nhã Tịnh uể oải nằm trong lòng Lưu Thiên Hàn, cô thầm nghiến răng, thật là muốn cắn chết người đàn ông lúc nào cũng bắt nạt cô này, tiếc rằng cô lại không nỡ.
"Nhan Nhã Tịnh, mấy năm này một mình em chăm lo An Bảo với An Mỹ rất vất vả phải không?"
"Hả?" Nhan Nhã Tịnh hơi ngẩn ra, cô không ngờ Lưu Thiên Hàn đột ngột hỏi cô một câu như vậy.
"Anh Lưu, sao tự nhiên anh lại hỏi em thế?"
"Anh chỉ muốn hiểu thêm từng chút một về em." Thuận tiện hiểu rõ hơn về con của chúng ta.
Thật ra khi Lưu Thiên Hàn biết kết quả giám định ADN, đã rất muốn nói ngay với Nhan Nhã Tịnh, nhưng buổi cầu hôn long trọng đó đã được chuẩn bị đâu vào đây, anh muốn ngay khi cầu hôn sẽ nói hết những niềm vui bất ngờ cho Nhan Nhã Tịnh biết.
Khung cảnh cầu hôn lãng mạn như vậy, niềm vui bất ngờ chấn động lòng người, anh muốn để cô gái anh yêu tận đáy lòng một buổi tối khó quên suốt đời.
"Em chăm sóc An Bảo với An Mỹ không vất vả, cũng không phiền phức.”
Nhan Nhã Tịnh cười híp mắt nhìn Lưu Thiên Hàn rồi nói, thật ra chăm trẻ con sao mà không khổ không mệt được, lại còn là chăm hai đứa cùng lúc, dù là đứa bé ngoan cũng có thể làm người lớn luống cuống tay chân, đầu óc choáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309405/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.